Thiệu Huy thu hoạch xong bí ngô tí hon thì mệt mỏi vô cùng, anh ngủ liền một mạch từ chiều đến sáng thứ bảy. Tiêu Nguyên chán chường chỉ biết giết thời gian bằng cách chơi game rồi lại tìm phim điện ảnh xem, ngay cả cơm tối cũng chỉ ăn qua loa mấy gói đồ ăn vặt mua sẵn. Vì mệt quá nên Thiệu Huy quên cả món bí ngô nhồi thịt đã nói sẽ nấu cho cậu ăn. Tiêu Nguyên cũng không nỡ gọi anh dậy. Cảm giác ngày hôm ấy trôi qua thật nhanh, buồn ngủ rồi thì đến tối cậu chỉ việc khẽ chui vào chăn cùng Thiệu Huy. Nhưng quan trọng vẫn là ngày thứ bảy, hôm nay là ngày mà cậu và Thiệu Huy sẽ đi xuống trung tâm thị trấn mua quần áo mới và cả gà rán nữa.
Ngồi sau con xe mô tô phiên bản giới hạn của Thiệu Huy, Tiêu Nguyên không khỏi nảy sinh nhiều suy nghĩ. Quả thật con trai của bạn thân mẹ cậu chắc chắn không phải người tầm thường. Nhưng cậu chưa từng thấy mẹ qua lại với ông bạn họ Tần nào bao giờ nên lại càng cảm thấy mù mịt. Thiệu Huy cả ngày lúc nào trông cũng rất bình thản như không cần phải lo việc lớn, anh chỉ quanh đi quẩn lại chuyện làm nông và sinh hoạt cá nhân. Việc này nếu đi hỏi thẳng Thiệu Huy thì sẽ rất kỳ quặc. Chả ai lại đi đứng trước mặt người ta rồi hỏi "anh thật sự là ai" bao giờ. Lúc cậu nhắn tin hỏi mẹ, ngay cả Tiêu phu nhân cũng lòng vòng không đi vào trọng tâm. Chỉ còn một cách cuối cùng chính là nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-anh-nong-dan/2994018/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.