Sáng thứ bảy, cô tỉnh lại trên giường của mình, khẽ ngồi dậy, nhìn cảnh vật bốn phía.
Đây là phòng ngủ của cô, vẫn cách bày biện cũ, vẫn là cái đèn cũ, vẫn là cái giường lớn mọi ngày, nhưng mà tâm tình thì hoàn toàn khác.
Tầm mắt của cô dời về phía người đàn ông bên cạnh, anh lộ ra gương mặt tuấn mỹ khiến phụ nữ mê mệt, lông mi đen nhánh, thật dài, còn có đôi môi thật quyến rũ, mà thứ mê người nhất, chính là vẻ mặt say ngủ không ưu lo, giống một đứa trẻ nhỏ không hề phòng bị.
Anh nằm dưới cái chăn mỏng của cô, bên dưới chăn là một thân thể trần trụi với khung xương hoàn mỹ, một cánh tay rắn chắc của anh vẫn còn ôm ngang trên người cô.
Lâm Thục Huệ cứ như vậy nhìn chằm chằm Vương Tổ Đức ngẩn người, không thể tin được hai người bọn họ lại có thể cùng nhau trên giường, nhớ tới đêm qua mây mưa thất thường, giống như một giấc mộng, mà cũng thật rõ ràng, chân thực.
Anh vuốt ve cô thế nào, lấy lòng cô ra sao, mỗi một lần kích tình trôi qua làm hiện lên những hình ảnh khiến người ta đỏ mặt đến ba ngày, từng hình ảnh một rõ ràng hiện ra trong đầu cô.
Cô khẽ vươn tay, ngón tay chạy dọc theo ngũ quan có tỉ lệ hoàn hảo của anh, mềm mại vẽ theo hình dáng của anh.
Lẳng lặng nhìn anh khoảng chừng 5 phút, cô nhẹ nhàng xuống giường, mặc áo thun và quần đùi, lặng lẽ ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cau-tuy-cau/2269364/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.