Cô nàng này, ốm như vậy mà còn lấy mì ăn liền làm bữa ăn chính, như vậy là không tốt cho cơ thể, thật khiến người ta tức giận mà.
“Em lấy mì ăn liền làm bữa chính, có thể khỏi bệnh được mới là lạ!”
“Tôi --”
Cô chột dạ tưởng chừng không biết phản bác như thế nào, bị anh nhìn chằm chằm, khiến cô không biết phải nhìn đi đâu mới đúng.
“Thực xin lỗi, bởi vì tôi --” Đợi chút, sao cô phải xin lỗi anh a? Lại còn giải thích với anh? Anh cũng không phải là gì của cô, hiện tại đang ở nhà cô, không phải đang ở công ty, anh lấy tư cách gì mắng cô? Ngữ khí chuyển thành cường ngạnh.
“Ăn mỳ ăn liền thì sao, tôi đã ăn rồi chẳng lẽ lại nhổ ra sao?”
“Ý anh nói là nói em không biết chăm sóc tốt ình.”
“Anh tức giận gì chứ, tôi thật không hiểu anh tức giận cái gì?”
“ Anh đương nhiên tức giận, bởi vì anh quan tâm em.” (ố ồ ô……)
“Cho dù tôi là cộng sự của anh, anh cũng không cần lo lắng như vậy?”
“em là đồ ngốc à? Nếu tôi chỉ coi em là cộng sự, anh có thể lo lắng cho em như thế sao!”
Cô sửng sốt, kinh ngạc nhìn khuôn mặt tức giận của anh, vừa rồi anh...... Nói cái gì nha?
Hai người liền như vậy nhìn nhau, cô không thể di khai tầm mắt, ánh mắt cô bị mắt anh khóa chặt, mà lúc này cô mới ý thức được bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cau-tuy-cau/2269363/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.