Thời gian trôi qua vùn vụt, đảo mắt đã đến giữa hè.
Mùa hè trời xanh nước trong. Trấn nhỏ cây cối mọc um tùm, vừa vặn cho Tô Thảo Nhi bóng râm tránh nắng. Ở nhà Vương Cẩm Tài mấy tháng, Tô Thảo Nhi đã gầy đi mấy cân hệt như trước kia lên núi tu hành.
Thử nghĩ mà xem, một người mỗi ngày ba bữa không được ăn món mặn, đã vậy còn phải vận công nấu cơm thì có thể không gầy được sao?
Nhưng Tô Thảo Nhi chẳng để ý chút nào, thậm chí còn mừng rỡ là đằng khác. Trải qua thời gian vất vả tôi luyện, nội công và tâm pháp của hắn ngày càng tiến bộ, võ công cũng cao cường hơn hẳn. Nhất là Liệt Diễm Chưởng giờ đã thuần thục đến nỗi đi dã ngoại nướng nguyên con dê cũng không thành vấn đề. Không chỉ có thế, sự nhẫn nại và ý chí của hắn cũng tăng vọt, dù hàng đêm ngủ cạnh tên thổ tài chủ có thể nhìn chứ không thể ăn kia thì hắn cũng không cần đọc thầm chú Đại Bi nữa.
"Nhìn lại thì," Tô Thảo Nhi ngồi vắt vẻo trên cành cây cao ăn dưa hấu, "Ngươi cũng chẳng phải quốc sắc thiên hương gì."
"Ta nhổ vào!" Vương Cẩm Tài tức sùi bọt mép, "Vẫn đẹp hơn tên trộm dưa như ngươi! Ai cho ngươi hái trộm dưa hấu của ta! Đó là để bán lấy tiền chứ!"
"Mùa hè đừng nóng giận như vậy, coi chừng bốc hỏa bây giờ." Tô Thảo Nhi vừa ôn tồn khuyên nhủ vừa phun hột dưa hấu vào Vương Cẩm Tài, mỗi hột đều mang theo chút nội lực bắn vào mông y, "Ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-xin-mu-bat-hanh/161845/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.