Máy bay hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất lúc một giờ chiều, ở đây tôi đã gặp một chút rắc rối vì sự quê mùa của mình.
Nghĩ khổ cái thân tôi, năm 2010 ấy tôi chỉ là một anh chàng nhà quê lần đầu được đi máy bay, kinh sách thánh hiền thì đầy đầu nhưng đã bao giờ tôi bước chân ra thế giới hiện đại đâu. Tôi không biết là cái băng chuyền sân bay nó chạy theo một vòng tròn, khi nhìn từng chiếc túi xách chạy ngang qua trước mặt, anh hai lúa ra phố lại tưởng nó chỉ chạy một lần thôi, nếu chạy qua mà không lấy xuống thì đồ đạc sẽ chui lại vào kho, lúc đấy phải tìm kiếm sự trợ giúp từ nhân viên sân bay rất là phiền phức.
Mà chiếc vali kéo của tôi là hàng phổ thông bán đầy ngoài chợ, Trang mới mua nó giúp tôi hôm qua xong, không có dấu hiệu gì đặc biệt để nhìn một cái là nhận ra nó ngay cả.
Vậy nên, khi nhìn thấy một chiếc vali vuông màu xanh da trời rất giống đồ của mình đang chạy lại gần, tôi vội vàng giơ tay ra đón và nhấc nó khỏi băng chuyền.
Tôi đặt vali đứng thẳng trên mặt đất và săm soi xem đây có chính xác là đồ của mình không, đang lần mò xem ký hiệu trên vali thì tôi giật bắn mình vì tiếng quát to ở sau lưng: “Mày làm trò gì đấy thằng kia!?”
Tôi hoảng hồn quay lại thì thấy một người đàn ông bệ vệ mặc đồ vest màu xanh da trời đang chống nạnh trừng mắt nhìn mình.
“Vali của tao!! Mày định trộm đồ à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/from-hanoi/1405400/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.