Đăng về quê đúng vào ngày cúng ông công ông táo, đầu giờ chiều hết ca trực tôi chạy sang giúp cậu ta dọn đồ về quê, anh bạn này của tôi quần áo tư trang thì ít nhưng sách vở thì rõ lắm, tôi phải chạy ra chợ mua giúp một túi xách, cộng với một thùng tôn sẵn có của Đăng, mới chứa được hết cả trăm quyển sách mà anh chàng sưu tầm suốt mấy năm nay.
Lúc dọn dẹp Đăng đưa tôi quyển Đường xưa mây trắng tôi từng mượn trước đây và bảo tôi hãy giữ làm kỷ niệm. Anh nói sinh viên nghèo chẳng có gì quý giá tặng nhau cả, tôi nói chính vì hoàn cảnh khó khăn nên món quà này lại càng có giá trị hơn với tôi.
Hơn năm giờ chiều chúng tôi đi taxi ra đến bến xe Mỹ Đình, trong thời gian chờ xe ra khỏi bến, tôi rủ Đăng vào một quán cóc vỉa hè đối diện bến xe ngồi nói chuyện.
Tuy luyến tiếc vì phải chia tay một người bạn tâm đầu ý hợp như Đăng, nhưng nỗi buồn trong tôi không lớn như ngày tiễn Sơn vào miền Nam. Có lẽ vì bây giờ có nhiều phương tiện thông tin liên lạc, giao thông đi lại tìm gặp nhau cũng dễ dàng hơn trước đây, chứ ngày xưa tôi và Sơn chia tay hai đứa đều có cảm giác như là sẽ mất nhau mãi mãi vậy.
Chúng tôi ngồi nói chuyện về những dự định tương lai, Đăng vẫn giữ nguyên kế hoạch là sau khi tốt nghiệp sẽ về quê làm, cậu ta biết tôi không muốn về Thái Bình nên mời tôi năm nay về Quảng Ninh ăn Tết, tôi cám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/from-hanoi/1405395/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.