Đám mây đen từ từ xuất hiện từ phía chân trời, hoà mình vào đỉnh núi nơi phương xa.
Cậu bé quần áo rách rưới đang cà thọt đi trên đất đá, thỉnh thoảng bên đường lại xuất hiện những xác chết thối rửa, người lớn trẻ nhỏ đều có, sắc mặt tái mét tới đáng sợ, máu me bê bét trên mặt đã bị khói lại. Cậu bé dường như đã quen, không hề nhìn xuống con đường phía dưới chân mình.
Không biết cậu đã đi được bao lâu, khí trắng khi thở ra đã làm chóp mũi của cậu ướt át, đọng lại thành băng trên lông mi.
Cậu bé cũng chưa từng nhìn lên, chỉ đi dọc theo con đường nhựa đầy cỏ dại, mà bầu trời sau lưng cậu vẫn lấy lánh ánh sao, mà nơi cậu đang đi tới, ở phía bên kia ngọn nhí từ từ nổi lên những đám mây xanh tím xen kẽ.
“Cắt!” Đạo diễn hét lên, “Có thể pass!”
Nhân viên công tác vội vàng chạy tới, đưa cho Mục Trú một chiếc áo khoác lông thật dày. Nhiệt độ mùa đông ở vùng núi đã dưới 0 độ, vì quay mãi mà không khiến Võ đạo hài lòng, cậu hôm nay đã phải đi trên con đường này suốt một giờ rồi.
Lâm Miểu đưa cho cậu một cái ly lớn đựng nước ấm bên trong, dùng để cho cậu hơ tay.
Ngón tay bởi vì lạnh mà tê dại của Mục Trú dán lên, ánh mắt của cậu không dừng ở phim trường mà nhìn xung quanh nó, rồi lại thấy một dáng người đàn ông cao lớn đi về phía bên này.
Mục Trú đưa ly thủy tinh cho Lâm Miểu, đứng tại chỗ nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/freedom/974796/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.