🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chiều, chiều rồi.



Phía sau rặng núi đen, Mặt trời, cái quả cầu lửa đỏ rực đầy gay gắt, đang khuất bóng dần. Lưng chừng trời, hàng đàn cò thẳng cánh bay đi, băng qua điện Cây Quế. Gió núi thổi hiu hiu lạnh, dù cho bây giờ chỉ mới tầm sáu giờ chiều. Thế thành tựa núi, bốn bề rừng cây tĩnh mịch, cảnh chiều tà nơi này thực sự làm kẻ mới đến phải rờn rợn trong lòng. Viêm cũng vậy. Lúc trước, nó đã quá quen với ánh đèn đường, và tuy sống trong tận khu hẻm nhỏ, ánh đèn cũng chưa từng thiếu. Bây giờ, ở nơi đất lạ, nhìn các tháp cao, mái ngói vút cong nhuốm màu đen đỏ, nhóc ấy cứ thấy ớn ớn mãi.



Sửa lại cái khăn quàng với cổ áo cho ngay ngắn, nhỏ đứng đó chờ Mộc Ma trả xong tiền nước. Uống hết hẳn mười mấy ly, Viêm thấy thật dị khi mình chỉ cần phóng vô nhà xí một lần duy nhất là đủ để “xả lũ” rồi. Nhưng quái hơn, Mộc Ma thậm chí còn không phải đi nữa. Cứ mỗi lần uống nước vào, Viêm để ý, tóc nhỏ đó lại ánh lên màu xanh lá mạ, còn trên người từ hàm dưới xuống cổ lại nổi lên mấy sợi gân xanh xanh như gân lá. Nó lấy làm lạ lắm, nhưng lại nghĩ, Mộc Ma mang tính mộc mà, chắc do vậy nên mới thành ra dị thế.



Mà tự dưng nó thấy quê quê, mới qua thế giới khác, quen con nhà người ta rồi bắt nó trả tiền cho mình á?



– Chứ cậu có cắc nào dính túi á?

– Oái?



Xém hét toáng lên, Viêm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/83142/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Flame Phantom (Viêm Ma)
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.