– Nơi này yên bình thật…
Ngồi bên hiên nhà, Giao Long thư thái nâng chén trà lên, hớp lấy ngụm nhỏ. Vị trà xanh thanh mát đi thẳng vào vòm miệng, xuống cuống họng, rồi lại bốc cao đến tận não, khoan khoái vô cùng. Không xộc mạnh như rượu, chẳng có cái vị ngọt ngọt đắng đắng như bia, nước trà rất vừa. Lại đun nóng, vừa rót từ ấm ra, vẫn còn cái hơi hâm hấp và hương thơm dịu nhẹ của lá trà tươi. Uống trà nóng nhưng lại không nóng, ngược lại thấy mình còn mát mẻ, dễ chịu hơn, đối với một xác sống mà nói, quả thực có chút “kỳ cục”.
– Vậy, cô đã trả hũ cốt lại rồi à?
– Ừm, trả rồi.
Bên cạnh Giao Long, cũng trên phần hiên chìa ra ngoài của ngôi nhà sàn mái cong vút như con thuyền ấy là một người phụ nữ tuyệt đẹp, với suối tóc màu xanh đen để đuôi ngựa đổ dài sau lưng, cùng ba cặp sừng trên đầu. Da trắng hơn cả tuyết, lấp lánh tựa sương mai, dưới ánh Mặt trời còn ngỡ toàn thân châu ngọc, thực chỉ nhìn vào đã khiến người khác không tài nào tin nổi lại có sự tồn tại đẹp tới vậy.
Đôi mắt to tròn long lanh màu hổ phách, sâu thẳm vào bên trong đến nỗi không thể biết được đang che giấu điều gì, thậm chí có thể khiến kẻ khác rùng mình chỉ bởi cái liếc nhìn vô ý. Lông my cong vút tựa lá liễu, khi chớp chớp lại có vẻ động đậy lung lay. Dung nhan khiến ngay cả người cùng giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/2477756/chuong-0-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.