– Ư… Ưm…
Cục cựa người, Viêm quay trái phải, cố gắng ngồi dậy. Hôm nay phải đi sớm, nên từ trước lúc ngủ, con bé đang luôn miệng nhẩm “Mai bốn rưỡi dậy, mai bốn rưỡi dậy,…” tới tận lúc lăn ra ngủ mới thôi! Mà cũng khó. Nó lo lắm, không biết có được đi không. Dĩ nhiên Đế quốc không phải kiểu light novel giả tưởng, không có chuyện thường dân hay nhà mạo hiểm đùng phát đươc đi cùng quý tộc chỉ vì là “nhân vật chính”. Nhưng nhỏ vẫn bồn chồn, cái bụng quặn lại, cổ họng khô khốc, chẳng biết mình liệu… Phép màu cũng được, nó muốn đi cùng! Nó không muốn bị bỏ lại đây, cùng những người không quen biết. Vả lại…
Ở cùng Giao Long, chẳng hiểu sao cảm giác y như mẹ…
Nhưng…
“Lại nữa!”
Ba hôm liền, Viêm chịu đựng cảnh làm “gối ôm” bất đắc dĩ cho Mộc Ma. Cứ tối đi ngủ là sáng ra thấy con đầu đỏ đó cuộn mình trong mền rồi ôm cứng ngắc, muốn nhúc nhích cũng không được. Mắt còn mờ, nó chưa nhìn rõ, nhưng cảm giác bị ôm này chắc chắn không sai đi đâu được! Tây chân khẳng khiu mà lực mạnh ác, quả không hổ là quỷ. Lăn qua lăn lại chẳng xong, trong khi về sáng trời lạnh, mà người bị trùm kín bí khí, mồ hôi tuôn ào ạt, thế là vừa hầm vừa run cùng lúc! Chắc chỉ đỡ hơn hồi bị sốt rét, chứ thế này thì có muốn cũng chẳng ngủ nổi!
Tự dưng, cơ thể cảm thấy nhẹ hẳn, dễ di chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/2477727/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.