Gần nửa đêm.
Trăng lên cao, đến tận đỉnh đầu. Cơn mưa bất chợt ban nãy không chỉ khiến không khí mát mẻ, dễ chịu, mà còn giúp bầu trời đêm nay trong hơn, tựa như ai đó lấy vòi rửa sạch tấm gương vậy. Gió thổi hiu hiu dễ chịu, phà lên mái tóc đen như chính màn đêm, lên làn da tái xanh chẳng chút sinh khí, lên đôi môi tím tái ma mị, và cả bộ quân phục xanh đen Hải quân. Giao Long đứng đó, tỳ lưng vào lan can ban công quan sát, bên những ống nhòm to vẫn còn dính đầy những giọt nước lạnh giá. Ưỡn căng bộ ngực đồ sộ như sắp bung hết cúc áo mà đổ xề ra, “Thi Hoàng” ngửa mặt tới chín mươi độ, gần như lộn nhào xuống dưới, hướng ra ngoài ngắm trăng.
Ngày mai là đi rồi, cô nghĩ bụng, mọi chuyện đã hoàn tất. Điện Cây Quế giao lại cho các nhân sự đồn trú và chị Dung, mình cùng mọi người sẽ ra Bắc. Đêm nay không dài, chuyện bất ngờ tới từ bên trên khiến mọi người trở tay gần như không kịp. Cô tự hỏi, nếu không phải mình có năng lực “gian lận” ở đây thì liệu có được không? “Mà, kiểu gì chả phải được?”, thuyền trưởng nhủ thầm, vì nhiệm vụ của cấp dưới là phải hoàn thành mệnh lệnh bề trên. Vả lại, đây còn là chuyện thể diện quốc gia. Đế quốc muốn cho thế giới thấy năng lực dùng xe bay không kích có thể tới mức nào, chúng hiệu quả ra sao, nên không thể nói “Mấy người đòi gấp quá, bọn ta chịu thua.” được. Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/2477721/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.