Đêm cuối cùng ở nhà.
Nằm ườn trên ván, Mộc Ma không có vẻ gì vội vã. Nhỏ hoàn toàn không mang theo gì lúc rời tàu, trừ cái thân này và bộ quân phục, nên không cần lo cụ bị đồ đạc. Quần áo thì cả trên tàu lẫn ở đây đều mấy chục bộ, để chật ních tủ nên đi đâu cũng có. Sách vở, những thứ ấy con bé không muốn mang theo. Cái buồng của chỉ huy phòng không thực sự không lớn, nên không thể đem quá nhiều đồ vào. Quân phục với mấy bộ quần áo lót, thêm đống giấy tờ, là đủ rồi.
Thu cặp sừng vào, Mộc Ma lăn lộn xung quanh, chút chút lại qua chot chọt ngón tay vào bụng Thiên, lúc này đã ngủ khò vì ăn quá no. Bữa tối xong từ hai tiếng trước, chúng nó chén thả ga vì không biết khi nào mới quay về đây. Đêm nay, tòa chánh điện không nấu theo tiêu chí của một bản doanh quân sự, mà là dinh thự của Tham mưu trưởng các lực lượng vũ trang U Minh, nên các món vừa nhiều vừa ngon hơn rất nhiều. Cá chẽm chưng, phần xà lách lớn, canh rong biển, cơm trắng, gà hấp,… nhiều ứ hự như thể đi ăn tiệc. Cả gia đình cùng ngồi. Vợ chồng Trung cùng cô em quý hóa Giao Long, mụ sói già ngáo đá Hồng Ma và tụi nhỏ, vừa đánh chén vừa nói cười vui vẻ, hoàn toàn không có vẻ gì xa cách.
Trái ngược với vẻ vô lo vô nghĩ kia, Viêm lại đang rối như tơ vò. Ba ngày qua, nó “ăn nhờ ở đậu” trong điện và trên tàu, nhưng chủ yếu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/2477717/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.