Năm giờ chiều.
Mặt trời xuống núi tựa hòn lửa. Vòm trời nhuốm đầy ánh đỏ cam rạng ngời, rực rỡ đầy kiêu sa, hừng hực như thần linh thiêu đốt cả thiên không. Xanh đỏ giao hòa, vào khoảnh khắc chạng vạng, khung cảnh như bị nhấn chìm vạo sự xung đột vừa gay gắt vừa nhẹ nhàng của hai gam màu hoàn toàn đối lập nhau. Mây bay pha màu cam cam, sáng ửng lên một bên, trong khi phía kia lại tối đi, mang trên mình màu xanh thẫm của trời chiều. Những tia nắng cuối ngày cố tỏa hết sức, xuyên qua mây, hắt xuống rừng, luồn lách qua từng kẽ lá, nhuộm lên cả những chòi gác cao nhất nơi đỉnh núi Thiên Cẩm.
Nơi rừng thiêng nước độc, cảnh vật đã chìm hầu như hoàn toàn vào màn đêm. Từ khi cái đĩa đỏ kia hạ xuống trên vùng đất Nam Vang, nơi tít tận phía Tây của U Minh, thì khu rừng bên này đã không còn thấy nắng nữa. Những gì còn sót lại lúc này họa chăng chỉ là mấy tia sáng leo lét lúc cuối ngày, chút hơi tàn của vị thần thái dương sắp phải từ bỏ thế giới, giao lại nó cho màn đêm sâu thẳm. Gió thổi viu viu, xào xạc qua khe lá, trong cánh rừng nguyên sinh mà người dân vùng đây đã tôn thờ tự bao đời.
Giữa vùng núi non trùng điệp, rừng quế khổng lồ âm u, chốc chốc lại vang lên tiếng gầm văng vẳng, uy nghi của bệ ngạn, tiếng rít và những cú lướt xé gió, rào rào tựa gió lốc trên ngọn cây của bầy hổ mây quăng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/2477645/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.