– Tới rồi!
Nhìn đồng hồ, Hồng Ma mỉm cười. Đã mười giờ sáng. Cùng lúc Viêm và Mộc Ma còn đang dạo chơi trong sân điện, Giao Long, Hồng Ma và đám lâu la trên phòng lái đã chuẩn bị tiếp đón khách quý. Thuyền phó, lái tàu và chỉ huy hỏa lực ở lại kiểm soát, trong khi Giao Long lấy trong tay áo ra con quạ đen ba mắt, ba chân. Vỗ vỗ mấy cái, con quạ đen trũi lập tức trở thành một thuyền trưởng tí hon, nhìn y hệt Giao Long nhưng lại chỉ cao chừng một phần tám. Để cái bản sao ngồi ngay ngắn rồi, hai người mới rời đi. Họ xuống phòng họp hạm đội bên dưới, nơi được coi là “bộ chỉ huy di động” của Không Hạm đội 6, và cũng là nơi họp bàn chiến lược mỗi khi tập trận hay có việc cần huy động Không quân.
Cửa đã đóng. Bây giờ chỉ còn Oa Lân, Hương Hương và Masami ở đây. Bản sao của Giao Long hầu như không làm gì cả: Nó chỉ ngồi đó cho có. Mà cũng không sao. Ban nãy, Oa Lân đã hộc tốc phóng về tàu từ tận thành phố Chân Lạp, thủ phủ vùng Nam Vang, cách đây hàng mấy trăm cây đường chim bay, chỉ trong chừng mười phút để kịp thay đồ và chuẩn bị tiếp khách quý. Không còn vẻ mặt xanh xao, ủ rũ như con gà rù nữa, bây giờ trông cô tươi tỉnh hẳn lên, mặt mày sáng sủa dù nước da xanh đặc trưng vẫn còn đó. Con mắt trái màu huyết dụ sáng rỡ, trông còn có chút… tăng động, nên lúc mới về, ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/2477620/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.