Gã đàn ông mặc đồng phục công nhân nghe vậy liền vội vàng chạy về hướng thang máy, Lục Già nhấc chân vừa định đuổi theo chợt nhớ bản thân còn đang đỡ Chu Nhiêu, đành phải đỡ Chu Nhiêu dựa vào tường trước. 
Chỉ vài giây như thế, gã đàn ông đã thừa dịp chạy vào trong thang máy. 
Nhìn ra ý đồ của Lục Già, Chu Nhiêu nắm lấy vai cô ngăn lại, nói: "Đừng làm chuyện dại dột, dáng vẻ người đàn ông kia cường tráng như vậy, sao cậu ngăn được ông ta?", nói xong lấy điện thoại gọi cho bên quản lý tài sản. 
Bên phía quản lý tài sản nhanh chóng tiếp điện thoại, giọng Chu Nhiêu vô cùng bình tĩnh, "Tôi ở tòa nhà B phòng 1601, lúc về nhìn thấy có một người đàn ông mặc đồng phục công nhân đứng trong phòng khách nhà mình, tôi hỏi ông ta làm gì, ông ta nói tầng dưới rỉ nước nên lên kiểm tra, bạn tôi muốn hỏi ông ta một chút, nhưng ông ta đã thừa dịp chạy vào thang máy." 
Bên phía quản lý tài sản nghe xong lập tức trả lời: "Cô Chu yên tâm, chúng tôi sẽ tìm người ngay, tìm được rồi sẽ gọi điện trả lời cô." 
"Được." 
Sau khi Chu Nhiêu cúp máy xong mới giật mình phát hiện trán đã toát không ít mồ hôi. 
Trương Uyển nhìn quanh, muốn xem xem vợ chồng Chu thị có ở nhà không. 
"Ding---" 
Thang máy chợt dừng lại, cửa thang máy chầm chậm mở ra, Lục Già và Chu Nhiêu theo bản năng nhìn về phía thang máy. 
Cha Chu và mẹ Chu xách ba túi đồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fans-deu-muon-toi-cong-khai/2457828/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.