Sáng hôm sau tại biệt thự của Lâm gia, Lâm Tử Y mặc đồng phục của trường rồi nghênh ngang lên xe đi đến trường. Lâm Tử Y rút điện thoại trong túi ra gọi Lục Đình. Khi cuộc gọi được kết nối, Lâm Tử Y nhẹ nhàng nói:
-Đại ca, em đang trên đường đến trến tầm 15 phút nữa gặp nhé!
-…..
-Đúng vậy!!...Giờ nghỉ giải lao hôm nay em muốn thách đấu với bọn họ. Dù là người thừa kế tấp đoán Nishihori thì khi động đến người của Lâm gia, em tuyệt không tha.
-….
-Được rồi!!...Tí nữa chúng ta nói chuyện tiếp. Bye!!
Kết thức cuộc gọi Lâm Tử Y nhìn bác tài xế, nói như ra lệnh
-Chạy nhanh một chút đi!!
Tài xế nhìn Lâm Tử Y không dám phản bác chỉ im lặng tăng vận tốc lên. Ngồi nhìn ra ngoài, Lâm Tử Y cứ suy nghĩ mãi về việc Triệu Gia Mẫn đối đầu với mình rồi về tình cảm đối với Cúc Tịnh Y mình đã che giấu suốt bao năm, cả về cuộc nói chuyện của Cúc lão gia và Tiểu Cúc tối hôm qua nữa. Cái cảm giác khó chịu bất an cứ ập đến trong tâm trí cô, chẳng lẽ cô đang sợ Triệu Gia Mẫn kia cướp đi Cúc Tịnh Y khiến cô mãi mãi không thể gặp lại chị ấy sao?...Hư!!...Dù là người thừa kế Nishihori thì Lâm Tử Y tôi cũng sẽ không để cô muốn làm gì thì làm ở địa bàn của tôi đâu.
--------------------------------------------------------------------------------------------------
-Mấy con người này sao lại giận dai như thế nhỉ?....Để chị đưa em đi học.
Đổng Chỉ Y đen mặt nói với Triệu Gia Mẫn khi mà Thang Mẫn trở mấy người kia đi học mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanficsavokiku-nu-hoang-chua-te-bong-dem-em-la-cua-chi/127583/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.