By: Catherine and Friends
Nguồn: wattpad.com/story/67061101
Mọi việc trở lại bình thường.
Cố Hải vì chuyện sát nhập hai công ty mà bận lên bận xuống, nhưng dĩ nhiên là luôn gọi hỏi thăm vợ đúng giờ, sắp xếp về nhà được khẳng định sẽ về nhà, không hề làm gì vượt quá bổn phận.
Bạch Lạc Nhân coi bộ dạng Cố Hải ngoan ngoãn thì bản thân cũng thoải mái hơn, nhiều lúc thấy hắn về nhà mặt mày phờ phạt nhưng vẫn cố gắng tươi cười với cậu thì trái tim cậu lại nhói lên một nhịp, đặt tay vuốt nhẹ mái tóc người thương: "Mệt lắm sao?"
"Không mệt, còn có thể làm vài lần." - Cố Sắc Lang miệng mồm vô lại.
Nói thì thế. Song khi lâm trận, được mười phút thì Cố Hải đã gục trên người Bạch Lạc Nhân ngủ thiếp đi. Hắn chính là không muốn cậu cô đơn nên tìm mọi cách trở về, nhưng bản thân thì càng lúc càng không ổn. Bạch Lạc Nhân thấy thế không an lòng, con lừa này làm việc mệt đến độ giữa trận mây mưa còn có thể ngủ thì biết hắn đã quá sức rồi.
Bạch Lạc Nhân tìm đến phòng khám, hỏi vài phương thức bồi bổ giúp Cố Hải hồi phục thể lực, đương nhiên không phải vì chuyện chăn gối, chỉ là cậu sợ hắn một ngày chịu đựng không nổi lại đổ gục thì nguy.
Cố Hải đối với sự chăm sóc tận tình của vợ thì đắm chìm trong hạnh phúc. Có một hôm hắn kéo Bạch Lạc Nhân ngồi lên đùi, thì thầm vào tai cậu: "Tôi đã cho người điều tra. Khách sạn lần trước Thạch Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-thuong-an-quyen-3-cuoc-song-hon-nhan/3259693/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.