By: Catherine and Friends
Nguồn: wattpad.com/story/67061101
Cố Hải lên tiếng vọng theo bước chân hậm hực của Bạch Lạc Nhân: "Bảo bối, cậu làm sao vậy?"
Nam nhân không trả lời, chỉ một mạch về giường đắp chăn.
Cố Hải cũng gấp rút lau khô người, đuổi theo vợ. Leo lên giường, hắn nhào tới ôm cậu từ phía sau không ngờ Bạch Lạc Nhân hung hăn hất vai đuổi Cố Hải: "Cút. Ra phòng khách mà nằm. Ông đây không muốn ngủ chung giường với loại thiếu đạo đức."
Cố Hải ngơ ngác không hiểu, nhưng vẫn bá đạo cưỡng ép một nụ hôn vào má Bạch Lạc Nhân. Khiến cậu tức giận vùng vẫy loạn xạ trên giường.
Cố Hải cảm thấy tình hình không ổn, vốn không dùng sức nhưng lúc này buộc phải dùng sức kẹp chặc nam nhân càng quấy trong lòng, đến khi ổn định mới từ tốn hỏi: "Cậu bị làm sao vậy? Không phải vừa nói tức giận là không được bỏ mặc nhau sao. Tôi đã đắc tội gì cậu phải nói cho rõ chứ. Chết oan sẽ rất đáng thương."
"Cậu thiếu đạo đức, chơi trò trả đũa. Tôi quả thật xem thường cậu." - Bạch Lạc Nhân lúc này mới lạnh nhạt buông ra vài lời oán trách.
"Tôi như vậy khi nào?" - Cố Hải không hiểu.
Bạch Lạc Nhân chán ghét trở mình ngửa ra, để Cố Hải đối diện phía trên nhìn xuống. Cậu nhìn hắn với ánh mắt nửa giận nửa muốn đánh, thật mỗi lần nghĩ đến chuyện đó cậu chỉ muốn cho tên này một bài học.
Cố Hải đưa tay chỉ vào mũi Bạch Lạc Nhân: "Sao? Phải nói đi chứ. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-thuong-an-quyen-3-cuoc-song-hon-nhan/3259692/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.