Sáng hôm sau...
Chúng nó dậy khá là sớm nhất là Hoành Hoành. Nó vừa ngáp ngắn ngáp dài vừa đi xuống cầu thang thì đã thấy Tiểu Hoành ngồi dưới phòng khách với khuôn mặt chẳng mấy là vui vẻ rồi. Nó nhanh chóng chạy lại khoác vai rồi ngồi cạnh Hoành:
- Hey, sao hôm nay thức sớm vậy? - nó
Hoành chẳng thèm nhìn nó một cái, gạt tay nó ra khỏi vai mình và ra chỗ khác ngồi. Nó ngồi đó, nhíu mày suy nghĩ "Cậu nhóc này sao hôm nay khó ở vậy?". Cùng lúc ấy, mọi người từ trên lầu đi xuống, Nhị Nguyên tinh nghịch vỗ vai hỏi:
- Aiyo, sao hôm nay chú dậy sớm thế? - Nguyên
- À, tại em hôm qua ngủ sớm nên thức sớm là chuyện đương nhiên rồi! - Hoành cười
- Vậy à...làm anh cứ tưởng chuyện gì? - Nguyên
Hoành Hoành nhíu mày, chu mỏ đáng yêu và khó hiểu hỏi:
- Anh tưởng chuyện gì cơ? - Hoành
- Tiểu tử ngốc, hôm nay chắc bão to quá...vì Hoành Hoành dậy sớm mà! - cậu hùa
Ba người cứ như vậy mà đuổi nhau đến 15 phút. Các hành động của Tiểu Hoành đều được thu vào mắt nó "Sao lại đối xử với mình khác với mọi người vậy chứ?". Anh thấy nó không tập trung liền huých tay nó:
- Em có chuyện gì sao? - anh
- À, không... - nó
- Mà này, thấy mọi người bảo chiều nay được nghỉ, tụi mình ra ngoài đi chơi đổi gió đi! - anh
- Hmm...em theo số đông! - nó
Anh gật đầu rồi vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-uoc-gi-cau-khong-phai-la-con-trai/1888265/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.