Anh cũng yêu em! - Tiểu Long (cách xưng hô sẽ thay đổi cho tềnh cảm nha cả nhà)
Hắn nói không một chút do dự hay lúng túng gì hết. Vì vậy nên nó hơi bối rối một chút, lại cộng thêm cái ánh nhìn đắm đuối của hắn nên nó cuống quá nói vài câu kéo thời gian cho cái não nó hoạt động:
- Anh...anh đùa...hơi quá rồi đấy! - nó gượng cười
- Anh rất nghiêm túc, thực sự rất nghiêm túc! - Tiểu Long
Nói rồi hắn càng ngày càng tiến sát vào nó. Nó nuốt nước bọt một cái rồi kêu lên:
- Con...CON GÌ KÌA! - nó hét
Sập bẫy rồi ^^, Tiểu Long theo hướng chỉ tay của nó mà quay ra sau. Nó nhẹ nhàng rời khỏi ghế đi ra phía cửa:
- Anh đâu có thấy...em đâu rồi!? - Tiểu Long
Lúc quay ra không thấy nó "thì ra là định trốn ra ngoài à?...Anh đây đã thu sếp hẳn hoi rồi nhé, cửa đâu có dễ mở thế đâu nhóc con!" - Hắn cười thầm trong bụng
Rồi nhanh như một cơn gió hắn tiến đến chỗ cánh cửa, đứng ngay sau nó. Nó vẫn đang mải miết tìm cách mở cửa nên không có chú ý đến xung quanh. Hắn nhẹ đặt cánh tay lên cửa ngang tầm với mặt nó rồi hắng giọng:
- E hèm... - Tiểu Long
Nó theo phản xạ quay ra bắt gặp ánh nhìn của hắn. Khuôn mặt Tiểu Long sát mặt nó đến nỗi nó còn có thể cảm nhận được hơi thở của hắn:
- Nhóc con, anh lỡ yêu em mất rồi, giờ em tính sao? -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-uoc-gi-cau-khong-phai-la-con-trai/1888264/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.