Bé trai sau khi chơi mệt quá nên đã ngủ quên mất trên lưng nó. Anh thấy nó đã thấm mệt rồi mà còn phải cõng thêm cậu bé nữa nên:- Tiểu Vũ, để anh cõng cậu bé cho - anh
- Không cần đâu, anh già rồi eo không được tốt cõng thêm cậu bé nhỡ gãy lưng thì sao - nó trêu ghẹo anh
- Hơ...em có xem chương trình của bọn anh à - anh ngạc nhiên
- Ừm...để hiểu ba người hơn ấy mà - nó
Nó vừa nói vừa nháy mắt một cái. Một cái ""wink"" của nó đã làm anh đứng tim rồi, tim anh bây giờ đang đập rất nhanh, rất mạnh, hiện tại là 300 nhịp một phút ấy chứ có khi chuẩn bị bục cả áo phía bên trái đến nơi rồi^^
Nó thấy anh mãi không đi liền gọi. Nó mà không gọi có khi anh cũng cứ đứng đần mặt ở đấy cộng với trái tim đang không kiểm soát được. Về đến chỗ công viên, nó nhìn mấy người đang tìm kiếm cậu bé ráo riết. Thấy vậy nó liền nhanh nhẹn đến gặp một chị gái xinh xinh gần đó:
- Chị đang tìm bé trai này ạ? - nó
- Oh, phải rồi...trời ơi, nó làm chị lo lắng quá, nó có làm sao không vậy - chị gái
- Không sao đâu chị ạ, cậu bé chỉ ngủ quên thôi - anh tiến tới
- Tuấn...Tuấn Khải, có phải là em không? - chị gái
- TFBoys - Vương Tuấn Khải chính là em - anh cười
- Còn đây là Thiên Vũ phải không? - chị gái
- Chào chị - nó cúi đầu lễ phép
Chị gái đó bế bé trai xuống rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-uoc-gi-cau-khong-phai-la-con-trai/102883/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.