Sáng hôm sau - cũng chính là hôm mà chúng nó phải lên trường để dòn dẹp lớp học một buổi. Trước khi ra khỏi nhà mọi người khuyên bảo cậu nên ở nhà dưỡng sức nhưng chẳng ai nói được cho đến khi nó ra tay:
- Cậu mà đi thì càng bệnh nặng, lúc ấy bọn tớ lại vừa phải chọn trang phục cho lễ hội vừa phải chăm sóc cậu thì có khi cũng lăn ra ốm mất. Nếu cậu biết nghĩ cho mọi người thì hãy ở nhà cho khỏe hẳn đi rồi muốn làm gì thì làm - nó
Sau khi xổ một tràng vào mặt cậu thì cậu cũng đành phải nghe lời nó mà ở nhà. Sau khi khuyên cậu tốn bao nhiêu là nước bọt thì chúng nó cũng phi tới trường. Vừa bước chân vào lớp thì bao công việc ập đến, làm hết việc này tới việc khác. Nó sau khi làm xong công việc của mình thì ông bảo nó xuống dưới lấy nước lên cho mọi người. Nó nghe lời ông rồi nhanh nhẹn chạy xuống dưới lấy nước. Trong lúc bê lên thì nó tình cờ thấy Kỳ đang ngồi dưới ghế đá với bộ thể dục và khuôn mặt buồn thiu, thấy vậy nó liền chạy tới hỏi han:
- Sao vậy? - nó
- Hôm nay lớp em kiểm tra chạy anh ạ. Lẽ ra là hôm qua kiểm tra rồi nhưng thầy giáo rời lịch sang hôm nay vì có việc bận - Kỳ thở dài
- Tới lượt thì kiểm tra thôi, sao phải thở dài vậy? - nó
- Hừm...chả là em chạy chậm quá, luyện tập mãi mà chạy chẳng nhanh nổi - Kỳ thở dài (giống ta nè)
Nó ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-uoc-gi-cau-khong-phai-la-con-trai/102882/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.