Ngoại truyện 1: Trái tim anh thuộc về ai?
Nguyên gặp Khải trong một ngày nắng gắt. Khoảng thời gian đó cậu đang rất khủng hoảng. Cậu chỉ là một đứa trẻ mồ côi vừa mất cha mẹ, được nuôi giáo dưỡng trong một trại trẻ mồ côi
Cậu cùng em gái được đưa tới gia đình trưởng họ để nuôi dưỡng và chăm sóc. Cậu vĩnh viễn không bao giờ quên được giây phút cậu gặp anh hôm đó. Anh mỉm cười nhìn cậu, cặp răng khểnh lộ ra nhưng lại không mang vẻ dữ dằn mà mang vẻ hiền hoà dễ mến
- Chào em
Đó là câu đầu tiên anh nói với cậu, cũng là câu nói cứu vớt tâm hồn u ám của cậu trở về với thế giới thực tại
Từ giây phút đó, cậu đã mơ, một giấc mơ chẳng hề có thật
Anh rất ít khi biểu hiện cảm xúc ra bên ngoài, đôi khi yên lặng an tĩnh đọc sách, lúc thì lơ đãng nhìn lên bầu trời, hoàn toàn chẳng giống với bộ dạng vui vẻ lúc anh mới gặp cậu
Cậu nghĩ rằng, nụ cười đó dường như chỉ đặc biệt dành riêng cho cậu
Cha anh cũng mất sớm, cậu dường như có cảm giác anh cũng có tâm trạng giống cậu
Anh Tử Kiệt đối với cậu dường như chẳng có gì đặc biệt, thậm chí còn có vẻ lạnh nhạt hơn so với Tuấn Khải nên cậu chỉ tỏ thái độ tôn trọng với anh. Nhưng với Tuấn Khải, dường như chẳng phải thứ tình cảm đó
Vào một ngày đầu tháng 10, tiết trời có chút se lạnh. Cậu cùng anh và Mỹ Kỳ chơi đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-thien-duong-la-em/2096881/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.