Một khoảng thời gian sau đó, Ngụy Vô Tiện tò mò muốn đi coi thử cái con rối kia nó ở chỗ nào. Hắn vừa nói xong, A Khang và A Vũ tự giác đem con rối kia đến trước nơi xử lý công vụ của mình.
"Đây là ta?" Ngụy Vô Tiện run rẩy chỉ con rối kia rồi lại chỉ mình.
Lúc đầu chúng còn thấy rất giống nhưng bây giờ thì không.
Cho mười mười một tỷ cái gan chúng cũng không dám gật đầu hoặc ừm hửm gì.
Khỏi phải nói, cảm giác mong chờ háo hức bao lâu nay liền dập tắt hoàn toàn.
Ngụy Vô Tiện cau mày nhìn sang những người còn lại trong phòng.
Bầu không khí trở nên quỷ dị vô cùng.
Lam nhị công tử thế mà nhìn vào con rối kia không chớp mắt khiến Ngụy Vô Sỉ đầu đầy khói.
"Lam Vong Cơ"
Lam Vong Cơ vẫn còn nhìn chằm chằm vào con rối kia không hề nhìn vào Ngụy Vô Tiện "...."
Có ai ngửi thấy gì không?
Một mùi chua lét phảng phất đâu đây :)
Chợt cảm giác Di Lăng Lão Tổ sắp lên cơn nổi điên.
A Khang và A Vũ rụt cổ lại, đem con người rối kia xoay người rời đi thì Lam nhị công tử không nói hai lời đem Tị Trần xuất kiếm chặn đường đi của chúng.
Cả người y phát ra khí lạnh tần suất thấp khiến ba người họ hoang mang.
Ngụy Vô Tiện sững sờ, nắm lấy cổ tay Lam Vong Cơ bắt y xoay người lại đối diện với hắn. Ngược lại, đối phương không hiểu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanboy-cua-ham-quang-quan/2427804/chuong-52.html