Đợt bị thương lần này hại hắn ngủ gần cả tháng trời. Tỉnh lại là gương mặt vô cùng nhợt nhạt của Hàm Quang Quân khiến hắn vô cùng đau lòng.
"Trạm à~....ưm....."
Vừa mở miệng đã bị đối phương đè xuống mà hôn lấy hôn để, cả người Ngụy Vô Tiện như nhũng ra mặc cho Lam Vong Cơ lấy đi không khí từ người hắn.
"Lam Trạm~ ta.... không thở....được"
Luyến tiếc thả đối phương ra, Ngụy Vô Tiện lại bị ôm cho cứng ngắt không thể động đậy được gì.
"Phu quân.... sao ta lại về phòng rồi?"
Nhận ra Lam Vong Cơ run rẩy, Ngụy Vô Tiện thở dài yếu ớt nâng tay lên xoa xoa tấm lưng của đối phương thấp giọng lầm bầm "Ta không hỏi nữa, ta không hỏi nữa"
Hắn bị đối phương ôm rất lâu đến mất cơ thể tê rần vì mất cảm giác mới được y buông ra.
"Ngươi.... lại ngủ rất lâu"
"Làm ngươi lo lắng rồi, xin lỗi.... thời gian hiện tại của ta không còn nhiều"
"Lam Trạm..... ta sợ lúc đó sợi dây chuyền cũng sẽ biến mất"
"Lam Trạm..... ta sợ ta không thể quay lại nữa"
"Lam Trạm~"
"Lam Trạm à~"
Mãi không nhận ra được hồi âm, Nguỵ Vô Tiện hoảng hồn lại nhìn người kia đã ngủ say "...."
Cẩn thận đem đối phương nằm xuống, hắn nhờ hệ thống kiểm tra tổng quát cơ thể của Lam Vong Cơ.
Hệ thống [Y không sao, vì quá lo cho ngươi mà sinh ra tâm bệnh thôi. Còn ngươi.... đúng là thời gian trở nên ít đi rất nhiều rồi]
Nguỵ Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanboy-cua-ham-quang-quan/2427802/chuong-53.html