"Ngụy Anh, ta đồng ý với ngươi. Ta muốn sinh con cho Lam Hoán"
"Ngươi chắc chắn rồi à?" Ngụy Vô Tiện hỏi lại một lần nữa.
"Ừ! Ta chắc chắn" Giang Vãn Ngâm kiên định gật đầu.
"Tốt! Há miệng"
Di Lăng Lão Tổ mỉm cười, nhét một viên linh đan vào miệng Giang Trừng.
"Nhai đi, chờ đợi trong vòng bảy ngày sau bảy ngày đó cả hai người mà có ân ái thì chắc chắn sẽ có con. Một tuần nữa là ngày giỗ của mẫu thân và phụ thân họ nên ngày mai chúng ta sẽ về Vân Thâm"
Giang đang nhai Trừng linh đan xuýt nghẹn "..."
"À mà lỡ trước đó vài ngày cũng không sao hết, miễn đừng sớm hơn ba ngày là được"
.
.
.Chiều năm ngày sau họ trở về Vân Thâm Bất Tri Xứ. Ngụy Vô Tiện đi cùng Giang Trừng tự giác trở về Tĩnh Thất. Riêng Giang Trừng hướng về phía Hàn Thất.
Lam Hi Thần vừa mở cửa liền gặp vợ mình, y nhẹ nhàng nở một nụ cười gọi hai chữ "Vãn Ngâm ngươi về rồi"
"Ta giúp được gì không? Ngụy Vô Tiện nói ngày mốt sẽ đám giỗ mẫu thân với phụ thân"
"Bên cạnh ta là được, sáng hôm đó chúng ta đi gặp Vong Cơ với Vô Tiện"
Giang Vãn Ngâm gật đầu.
Tối hôm ấy không biết Giang tông chủ bị gì mà cả người hắn nóng nực như có gì đó muốn bức ra ngoài.
Hắn khó chịu cọ cọ vào người Lam Hoán, hô hấp như con cá thiếu nước.
"Hoán~ giúp ta~ ta nóng~ muốn ngươi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanboy-cua-ham-quang-quan/2427792/chuong-57.html