"Ê Nguỵ Vô Tiện ngươi có biết đường không vậy?"
Giang Vãn Ngâm phát cáu khi mà sư huynh cứ lôi hắn đi một vòng tròn không có điểm dừng dưới trời nắng gắt như thế.
"Đúng mà, rảnh rỗi ta vẫn cùng y tới đây mà không rõ tại sao.... nay lại.... đi mãi không tới như thế"
Càng về sau Nguỵ Vô Tiện càng lí nhí, hắn cúi mặt xuống hoảng sợ núp sau lưng sư đệ cả người run lên.
"Này? Ngươi sao vậy?" Phát giác Nguỵ Vô Tiện khác thường, nội tâm Giang Trừng sinh lo lắng.
"Giang....Trừng....ngươi....đuổi....đuổi cẩu giúp ta...."
Hắn nức nở ôm lấy cái phao cứu mạng bên cạnh, tay chân hắn mềm nhũng cả ra, cả người lạnh ngắt sợ sệch ôm lấy Giang Trừng.
Giang tông chủ nheo mắt lại, nhìn từ đằng xa thấy có một con cẩu nho nhỏ đứng nguẩy đuôi nhìn bọn họ.
"Gâu!"
Cả người Nguỵ Vô Tiện giật nảy lên, hắn sợ đến phát khóc luôn rồi.
Giang sư đệ.... còn không mau đuổi cẩu huhuhu.... Tim A Tiện chịu không nổi khi đứng chung một bầu không khí với cẩu đâu.
"Ngươi không buông ta ra thì ta cứu ngươi kiểu gì?" Hắn vừa mắc cười mà cũng vừa mất mặt kinh khủng.
"Gâu!"
Cẩu con mắt sáng rỡ nhìn Nguỵ Vô Tiện, nó lon ton hưng phấn chạy lại ngồi xuống nguẩy đuôi sủa một tiếng nghiêng đầu nhìn chủ nhân.
"AAAAAAAA BỚ NGƯỜI TA CỨU MẠNG, HUHUHUHU TA SỢ CẨU NHẤT THẾ GIAN"
Một buổi trưa yên bình bị tiếng gào thét của Di Lăng Lão Tổ làm phá hỏng. Hắn co giò mà chạy, cẩu con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanboy-cua-ham-quang-quan/2427790/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.