Đêm hôm đó, Diệp Phù Dư toàn mơ thấy mấy con lươn điện.
Mà những con lươn điện đó đều mang khuôn mặt của Lận Châu.
Lúc bị ánh sáng mặt trời chói đến tỉnh, khuôn mặt của Diệp Phù Dư như chết lặng.
Lúc cô thay xong quần áo rồi đi xuống nhà ăn, Lận Châu đang ngồi đọc một tờ báo giải trí, trên tay cầm thêm một ly cà phê đen.
Nhìn thấy cô gái nhỏ đang đi tới, anh không chút để ý, nâng tầm mắt nhìn cô một cái.
Anh lơ đãng nhìn đến quầng thâm dưới mắt của Diệp Phù Dư, nhướng mày hỏi: "Sao vậy, tối qua cô ngủ không ngon?"
Diệp Phù Dư nâng mắt nhìn anh, dáng vẻ không chút sức sống, "Không có gì, tôi gặp ác mộng."
"Ngăn thứ hai của tủ đầu giường trong phòng cô có cỏ an thần, buổi tối trước khi ngủ thắp lên là được."
Lận Châu cười nhẹ, môi mỏng cong lên thành hình vòng cung hoàn hảo, "Nghe nói anh cũng sắp phải quay phim? Khi nào thì anh về đoàn phim?"
"Ngày mốt. Cô thì sao, tôi thấy Weibo có tin tức nói gần đây cô cũng có lịch trình."
Thực ra Diệp Phù Dư chỉ thuận miệng hỏi một câu, tin tức này cô cũng là biết được từ Hồ Ngọc Thiến.
Nhưng Lận Châu lại không nghĩ như vậy.
Ngay khi anh vừa nghe đến câu thứ hai, vẻ mặt liền trở nên có chút ý tứ sâu xa.
Ngón tay thon dài hơi chút tái nhợt cầm cái muỗng vàng nhẹ nhàng khuấy cà phê đen, anh cười nhạt nói: "Tiểu hồ ly, cô còn hiểu rõ lịch trình của tôi như vậy? Là fan của tôi hửm?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fan-cp-cua-toi-va-anh-de-tra-dai-khap-mang-xa-hoi/235127/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.