Đó là cách xây dựng nhanh tình bạn của mấy cánh đàn ông. Hai người đều không có tật xấu gì, cuộc sống đều gọn gàng sạch sẽ, hơn nữa Tần Thành bình thường rất chiếu cố Lục Tễ, bởi vậy khi ở chung một ký túc xá, hai người bọn họ sống phi thường vui vẻ.
Ví dụ như hiện tại Lục Tễ đã bị UK đồng hóa.
Khi Tạ Anh Tuấn đau lòng lên án Tần Thành sau lưng bọn họ chăm sóc deerlet, Lục Tễ một bên ăn cơm bao thêm trứng ốp la, một bên vô tội nhìn anh ta: "Anh còn đang nói cái gì? Em nghe không hiểu, em cùng Tần Thành trong sạch nha, em biết 'tỷ tỷ' thường ngày rất chán ghét em, nhưng xin đừng nói xấu quan hệ giữa em cùng Thành tổng như vậy. Em có thể chịu ủy khuất, nhưng Thành tổng thì không được, anh ấy là người tốt mà."
Mọi người lúc đó: "..."
"Tôi đệt, tôi vẫn cho rằng cậu là Tiểu đáng thương, không nghĩ tới lại là đóa hoa sen đen đầy tâm cơ như thế." Tạ Anh Tuấn dời ghế dựa về phía Tôn Tư Mạc, "Dược Vương, đang xảy ra chuyện gì thế này, chúng ta đã bị lừa rồi."
Vẻ mặt pine nghiêm túc: "Em cảm thấy giám đốc Tần không thể lúc nào cũng phê bình em được, các anh cũng biết làm tổng tài bá đạo sẽ thế nào mà."
Lục Tễ cạnh đó 'khanh khách' cười, Tần Thành nhịn không được xoa mái tóc của cậu: "Mau ăn đi, lão Hồng nói cậu gần đây luyện tập đừng quá liều mạng, tổng kết lại, còn nói cậu phải nâng cao trình độ thành thục tướng Kim Khắc Ti... ăn xong đánh cùng tôi hai ván solo?"
*Kim Khắc Ti bên mình gọi là Jinx_Khẩu Pháo Nổi Loạn
Lục Tễ lấy lại tinh thần, hai mắt cong cong: "Được ạ."
"Có thể thêm em không?" pine cũng muốn tham gia, "Gần đây em có luyện tướng Hấp Huyết Quỷ, tướng này đến lúc đánh có thể đi cặp với Tuấn Tuấn."
Trong phiên bản lần này, Hấp Huyết Quỷ (Scarlet Reaper) có thể chơi ở đường giữa hoặc đường trên. Khi nó được chọn vào thời điểm đó, nó có thể khiến cho đối thủ bị mê hoặc, làm cho kẻ định nhất thời không rõ ai mới thực sự là người chân chính sử dụng tướng này, từ đó chiếm được ưu tiên cùng lợi thế trong phân đoạn BP ( cấm và chọn tướng)
*Hấp Huyết Quỷ bên mình gọi là Thần Chết Đỏ _ Vladimir.
"Hấp Huyết Quỷ thì không vội, anh cảm thấy chú nên đề cao trình độ với tướng Kỳ Á Na ( Nữ hoàng nguyên tố),đánh cặp cùng với Thành Ca, tướng này còn có thể đi rừng, đi đường giữa cũng không có tồi." Tôn Tư Mạc nói, " Tạ Anh Tuấn già rồi, chống cự không ổn, muốn hắn chơi loại tướng carry như này không được, Thành ca chơi tướng Kỳ Á Na rất tốt, để cho hắn dạy chú một số chi tiết đi."
*Kỳ Á Na ( Nữ hoàng nguyên tố) bên mình gọi là Qiyana.
Tần Thành gật đầu: "Đến, chơi Kỳ Á Na."
Mặc dù Tần Thành không nói rõ ràng, nhưng hiển nhiên hắn cũng rất đồng ý với lời nói của Tôn Tư Mạc.
Dù sao, Lục Tễ vẫn còn đang ăn cơ, vì vậy Tần Thành tính toán một chút cùng pine solo một ván.
Còn Tạ Anh Tuấn thì không vui, nhéo cái mỡ bụng đang nhô ra khỏi bụng, lắc đầu thở dài, tràn đầy tang thương: "Nhớ năm đó tôi cũng từng C vị, theo UK vào sinh ra tử đã nhiều năm như vậy, nhưng các người chỉ muốn tôi chịu áp lực, tôi cũng muốn tâm làm đại ca."
Tôn Tư Mạc: "Là ai, Kiếm Cơ bị đánh cho cả ván phải tàng hình? Là ai, chơi Kiệt Tư bị nện búa*? Là ai, A Tạp Lệ.... quên đi, A Tạp Lệ ông còn không biết chơi cơ."
*Kiếm Cơ bên mình gọi là Fiora_ Nữ Kiếm Sư.
*Kiệt Tư bên mình gọi là Jayce_ Người Bảo Hộ Mai Sau.
*A Tạp Lệ bên mình gọi là Akali_ Sát Thủ Đơn Độc.
*nện búa., ý nói bị đánh một cách bạo lực. Ở đây, tướng Tuấn Tuấn chơi bị đối thủ đánh cho phải gọi là bạo lực.
Tạ Anh Tuấn không có cách nào phản bác, vừa đau vừa tức giận đập bàn: "A Tạp Lệ, tôi sẽ đi luyện A Tạp Lệ ngay bây giờ! Tôi sẽ luyện tập cô ấy. Dược Vương, cùng tôi đi solo ngay!"
Tôn Tư Mạc cự tuyệt: "Không rảnh, gần đây chỉ số tướng Nhật Nữ( Nữ thần bình minh) có thay đổi, tôi cần phải làm quen lại."
"Để em đến đi." Lục Tễ vội vàng ăn nốt miếng cơm, trong miệng còn hàm hồ, "Em login rồi, chơi acc clone, sẽ không có ai biết, Tuấn Tuấn qua thêm bạn tốt với em."
Bởi vì dữ liệu của rank hạng đều được công khai bên ngoài, nếu trực tiếp luyện tập tướng trên đó, nhất định sẽ bị đối phương nghiên cứu lại, nhằm bại lộ anh hùng đó cùng với chiến thuật riêng của đội, cho nên bọn họ chỉ có thể lén lút dùng tài khoản không công khai để luyện tập.
Luyện một tướng cũng không phải chuyện đơn giản, phải hiểu tướng đó tận tường, nắm bắt được bản chất của nó, tổ huấn luyện và các nhà phân tích còn phải vì tướng này nghiên cứu ra đội hình thích hợp, toàn bộ thành viên phải phối hợp ăn ý với nhau.
Nếu muốn sử dụng tướng đó làm vũ khí bí mật, thì tất nhiên sẽ không sử dụng nó trong các trận đấu tập với chiến đội khác, bình thường chỉ cùng đội hai luyện tập mà thôi.
Nhưng ở trên sân thi đấu gặp phải những tuyển thủ hàng đầu, bởi vậy bản thân có thể chơi tốt tướng này hay không còn phải chờ thử nghiệm, dù sao thực lực đối phương khi ở trên sân thi đấu sẽ có sự chênh lệch khác với thực lực của đối phương vào hàng ngày đã được cất giấu.
Ngày thường, bạn cảm thấy mình chơi rất tốt, nhưng một khi gặp phải đối thủ mạnh hơn thì rất dễ dàng xảy ra chuyện.
Nhìn thấy tinh thần phấn chấn của Tạ Anh Tuấn lúc này, việc luyện A Tạp Lệ có lẽ thành hiện thực rồi.
Tạ Anh Tuấn nhìn về phía Lục Tễ, vẻ mặt lộ phức tạp: "Không ngờ có một ngày tôi lại phải đi cầu xin Đóa sen đen đầy tâm cơ này đây."
Lục Tễ: ".... Anh vẫn còn đang diễn?"
"Hắc hắc." Tạ Anh Tuấn sau một giây liền khôi phục lại bình thường, " deerlet thêm anh nào, tên là 'Diễn viên phụ Tuấn cao quý lại độc ác'."
Lục Tễ: "....."
Vai diễn này nhập quá sâu rồi.
Nguyên bản ngay từ đầu có cuộc hẹn solo giữa hai người, giờ thì một người bị pine lôi kéo dạy chơi Kỳ Á Na, một người bị Tạ Anh Tuấn lôi kéo bồi luyện tập A Tạp Lệ.
Để phối hợp với Tạ Anh Tuấn, Lục Tễ đã tạm ngừng không chơi các tướng AD nữa, đều dùng tướng đường trên chủ đạo gần đây để đối đầu với Tạ Anh Tuấn.
Trong khoảng thời gian đó, Tạ Anh Tuấn bị Lục Tễ giết vài lần, cũng không buồn, chỉ nói: " Lại đến tiếp, deerlet cho anh chút kinh tế, để anh về trang bị."
"Chơi A Tạp Lệ quan trọng nhất chính là phải biết gặt lúa*." Tạ Anh Tuấn đổi mới trang bị, "Đến tiếp, cho anh tìm chút cảm giác nào."
*Tác giả ghi là 'phải biết lôi kéo', nhưng tui cảm thấy tướng Akali (A Tạp Lệ) có hai vũ khí giống như lưỡi liềm vậy =))),cho nên dùng vậy đi ha.
Tạ Anh Tuấn cùng pine vẫn còn sức chiến đấu tiếp, riêng Tôn Tử Mạc đã sớm nghỉ ngơi đi ngủ, cho nên lão Hồng và alone phải đến phòng huấn luyện để đuổi người, nếu không bốn người bọn họ nói không chừng đánh tới khi trời sáng mất.
Thời điểm Tần Thành rửa mặt xong mặc áo ngủ chuẩn bị lên giường, liền phát hiện ra Lục Tễ - người được cho là đã ngủ, đã quấn chặt bản thân trong chăn và một nửa đầu của cậu lộ ra ngoài, đang chơi điện thoại di động.
Tần Thành tắt đèn trong phòng cũng chui vào trong chăn: "Sao còn có tinh thần như vậy?"
" Em còn chưa được solo với anh." Lục Tễ thu điện thoại, quay đầu nhìn Tần Thành, "Buổi chiều thức dậy lại tiếp tục đánh?"
"Muốn solo với tôi đến thế sao?"
"Đương nhiên, đã suy nghĩ được hai năm rồi." Âm thanh Lục Tễ đột nhiên ai oán, "Lúc trước bị anh hành, em đã qua đời vào lúc 6 giờ 25 phút chiều ngày 30 tháng 12 của năm trước, em bí mật dùng acc clone thêm anh làm bạn tốt, muốn hẹn để solo, sau hai năm chờ đợi, lời mời kết bạn với anh còn chưa được thông qua, đến nằm mơ cũng muốn giết lại."
Tần Thành: "....."
Thơi gian khó thế mà nhớ rõ như vậy, xem ra là thật sự muốn báo thù rồi.
Tần Thành giải thích: "Bình thường không có thêm bạn tốt, trừ phi đó là người quen. Bây giờ nhanh ngủ đi, cũng đã ba giờ rồi, tỉnh dậy sẽ cùng cậu solo đến khi cậu không muốn solo nữa mới thôi."
Tắt đèn không nhìn thấy đối phương, Tần Thành khẳng định biết má lúm đồng tiền và răng nanh của đứa trẻ nhỏ này đã đều lộ ra bên ngoài.
Tiếng cười của Lục Tễ rất đặc biệt, âm thanh trong trẻo, tiếng cười cũng tươi sáng, giống như đứa trẻ nhỏ, làm cho người ta cảm thấy rất dễ nghe.
Tần Thành đã không chờ đi được tiếng cười giòn tan như trong dự đoán, ngược lại là một tiếng kêu 'A' được truyền ra từ trong bóng tối.
Tần Thành ngồi dậy: "Làm sao vậy?
"Vừa mới trở mình, thắt lưng hình như bị trật....."
Xoay người còn có thể xoay đến trật thắt lưng?
Tần Thành vội vàng bật đèn đầu giường, đi qua kéo Lục Tễ từ trong chăn ra.
Lúc này, Lục Tễ đang vịn tay lên thắt lưng, đầu tóc bù xù lên, nhìn qua trông rất đáng thương.
Tần Thành đỡ cậu dậy: "Tôi lái xe đưa cậu đi bệnh viện... Bên ngoài trời lạnh, khoác thêm áo khoác vào." Tần Thành nói xong đi tới tủ quần áo của Lục Tễ lấy ra một cái áo khoác dày, lúc quay người lại, anh nhìn thấy cậu chống eo đứng ở trên giường lung lay sắp ngã, anh sải một bước dài đi tới đỡ người sắp ngã, đặt lại trên giường: "Lục Tễ!"
"A? Không có việc gì không có việc gì, chậm rãi là tốt." Lục Tễ nửa nằm ở trong lòng Tần Thành, giãy giụa đứng dậy, "Huyết áp thấp, nằm lâu ngồi lâu đột nhiên thấy chóng mặt lên, em lát nữa sẽ không sao."
Tần Thành nhíu mày, đưa áo khoác cho cậu: "Mặc vào."
Thấy Lục Tễ xoay eo đi, đi lại không thuận tiện, thế là Tần Thành liền ngồi xổm xuống trước mặt cậu: "Lên đi, tôi cõng cậu."
Lục Tễ có chút ngượng ngùng, còn do dự, trong giọng nói Tần Thành mang theo vài phần bất đắc dĩ: "Lên đi, bằng không đi bộ sẽ lâu, đi sớm về sớm."
Dù sao cũng đã muộn như vậy, không thể làm ầm ĩ nữa.
Lục Tễ thân cao một mét bảy hai, ngược lại vượt qua chiều cao trung bình của nam giới Châu Á. Do vì gầy, nên thoạt nhìn làm cho người khác có cảm giác cao cao gầy, nhưng mà đối với 'người mẫu eSport' Tần Thành trước mặt này, hiển nhiên cậu nhìn rất gầy và nhỏ.
Tần Thành biết cậu rất nhẹ, nhưng không ngờ lại nhẹ cân như vậy, lúc cõng cậu rõ ràng cảm nhận được trên người này chỉ có xương.
"Lúc rảnh để Dược Vương xoa bóp cho cậu, hắn từ chối kế thừa y thuật trong nhà, nhưng công phu xoa bóp không tệ."
Mùa đông giá rét, Lục Tễ ở sau lưng Tần Thành rụt rụt, rầu rĩ 'Vâng' một tiếng.
Tần Thành lại nói: "Chờ thắt lưng cậu khỏe rồi, mỗi ngày tôi sẽ cùng cậu luyện tập, cơ thể cậu quá kém, trong đội lại không có dự bị cho AD, trạng thái lên sân thi đấu không tốt thì phải làm sao bây giờ?"
Giọng điệu của Tần Thành không thể nghi ngờ, lúc đầu Lục Tễ rất khó từ chối, nhưng khi nghe đến luyện tập liền tay chân bủn rủn, toàn thân suy nhược, những gì Tần Thành nói đều rất có lý, thực sự đúng là vậy, đây là chuyện của cả đội, nên cậu không còn cách nào khách đành cắn răng đồng ý.
Căn cứ có phòng tập thể dục, đương nhiên các tuyển thủ câu lạc bộ phần lớn đều là ngủ như chết trong phòng, phòng tập thể dục hoang vắng ít người lui tới, chỉ có Tần Thành là khách quen.
Cho nên, 'người mẫu eSport' này không chỉ có ngoại hình ưa nhìn mà còn có vóc dáng cực chuẩn.
Lục Tễ không biết bản thân nhớ tới cái gì, đột nhiên nói: " Trước đây hồi học tiểu học từng viết bài tập làm văn, những người đó đều viết, hơn nửa đêm phát sốt, baba của bọn họ trong lòng nóng như lửa đốt, cõng bọn họ chạy tới bệnh viện, trên đường còn luôn mưa to. Nhưng em thì chưa bao giờ viết về baba, em luôn viết về mẹ em,.... tuy rằng hai người đều có khả năng như vậy."
Tần Thành trực giác được có chuyện xưa bên trong đó, vốn định lẳng lặng nghe đối phương nói tiếp, nhưng Lục Tễ dừng lại đúng lúc, chỉ nói: "Thành ca, anh hiện tại giống như mama trong bài tập làm văn của em."
Tần Thành: ".... Tại không phải là ba?"
"Ba em không phải người tốt, anh vẫn là đừng giống ba em... tê, đau nha." Lục Tễ vừa nói vừa vươn eo một cái, đơn giản là muốn đem đầu cậu dựa lên trên vai Tần Thành.
Căn cứ không có bãi đỗ xe ngầm, bởi vậy xe của Tần Thành phải đậu ở bên ngoài, giờ đây anh cõng cậu đi ra cửa chính của căn cứ, hai người đứng ở cửa nhất thời không nói gì.
Lục Tễ: "Em đúng là một nhà tiên tri vĩ đại."
Cư nhiên trời mưa thật sự rất to.
Cơn mưa đổ xuống như trút nước, Tần Thành đành bất dĩ thờ dài, đem Lục Tễ thả xuống: "Cậu ở đây chơi tôi một lát, lát nữa tôi trực tiếp lái xe tới cửa." Nói xong, không đợi Lục Tễ phản ứng lại, Tần Thành trực tiếp đội mưa chạy đi.
Lục Tễ: "Thành ca quả nhiên là người tốt nha."