🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vừa rồi lúc cô vô tình chạm phải ngón tay của hắn, hình như ngón tay hắn rất nóng, đang tỏa nhiệt,… cho nên cô mới ngước lên nhìn khuôn mặt của hắn, nhưng khuôn mặt tái nhợt của hắn nhìn như không sốt vậy.

Vì vậy có phải là cô đã suy nghĩ nhiều quá không?

Hứa Ôn Noãn nghĩ đi nghĩ lại, bước chân cũng dừng lại.

Hắn mắc mưa trên đường cao tốc, mặc đồ ướt nhẹp lâu như vậy đi suốt đêm, không bị bệnh mới lạ… hơn nữa nhiệt độ nóng rõ ràng như vậy, cô sẽ không cảm giác sai đâu.

Nếu hắn bị sốt không phải đều do cô sao?

Hắn và cô như người dưng nước lã, nếu không phải hôm qua cô gặp chuyện bất đắc dĩ phải nhờ hắn thì hắn đã có thể về thẳng nhà mà khỏe re rồi sao.

Chuyện của hắn thật sự không có liên quan gì đến cô, nếu hắn bị bệnh không chịu được thì có thể gọi xe cấp cứu mà.

Đạo lý bình thường thôi, nhưng sao Hứa Ôn Noãn nghĩ nghĩ một hồi lại không thể nào bước chân vào thang máy được.

Nếu như hôm qua không phải đúng lúc gặp hắn, chắc lúc này cô còn đang ngồi ở trên tảng đá bên đường ở Cổ Thành rồi.

Hắn giúp cô, cô giúp hắn một lần, hòa nhau rồi.....còn chuyện lúc trước đã qua rồi. mấy ngày trước lúc cô gọi điện thoại vào chương trình radio kể hết mọi chuyện, không phải vì muốn buông bỏ tất cả những chuyện cũ rồi sao? nếu đã buông bỏ rồi, sao bây giờ cô lại còn đứng ở đây mà chấp nhất?

Nghĩ đến đây, Hứa Ôn Noãn quay người liền đi đến khu biệt thự độc lập của Lục Bán Thành tìm phòng 0001.

Cửa biệt thự rộng mở, bên trong có ánh sáng, Hứa Ôn Noãn vừa chuẩn bị bước vào, lại nghe một tiếng nói quen thuộc: “Lục Bán Thành, hôm đó không phải tôi đã cảnh cáo anh rồi sao, tôi đã nói anh không được quấy rầy Ôn Noãn rồi mà? Anh chạy đến Lệ Giang làm gì? Lại còn ở cùng một khách sạn với cô ấy? Rốt cuộc anh muốn làm gì? Cô ấy bị anh hại như vậy anh còn chưa hài lòng sao?”

Hứa Ôn Noãn giống như bị điểm huyệt vậy, đột nhiên đứng yên lại.

Đó là giọng của Ngô Hạo, sao hắn lại đến Lệ Giang rồi?

-

Xế chiều hôm nay Ngô Hạo bay đến Lệ Giang.

Hắn không đi theo Lục Bán Thành, hắn đến tìm Hứa Ôn Noãn.

Từ khi hắn nghe được mọi chuyện trong chương trình radio, mấy ngày nay trong đầu hắn đều là cô.

Cho đến sáng nay, hắn ở trong phòng họp nổi giận đùng đùng một hồi liền tìm một chuyến bay đến tìm cô.

Kết quả cô không có ở trong khách sạn, hắn chờ ròng rã 10 tiếng đồng hồ, rốt cuộc lại chờ được cô, mà cô lại đi về cùng với Lục Bán Thành.

Lục Bán Thành làm cô thảm hại như vậy, hắn còn có mặt mũi quấn lấy Hứa Ôn Noãn?

Trong nháy mắt, cả người hắn đều tức điên lên, hắn trốn sau cây cột, chờ đến khi hai người họ tách ra thì mới đi theo Lục Bán Thành đến phòng hắn.

Lúc Lục Bán Thành bước vào biệt thự, liền bị những tiếng rống liên tiếp ập lên đầu.

Dựa vào ánh đèn trong phòng, Ngô Hạo nhìn thấy sắc mặt của Lục Bán Thành có gì đó không ổn, không biết có phải là do hắn bị bệnh không. sau khi hắn nghe những lời của Ngô Hạo nói xong liền không có ý muốn trả lời, mà lùi về phía sau hai bước, dựa vào cửa sổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.