“Tôi chuẩn bị xong rồi.” Hứa Ôn Noãn vừa nói xong, liền có tiếng nhạc nền nhẹ nhàng vang lên, qua mười mấy giây, cô mới nói tiếp: “Tuổi thanh xuân của tôi phải kể từ 13 năm về trước.”
“Khi đó tôi học lớp 10, lúc đó có một học sinh lớp 12 theo đuổi tôi, học sinh đó rất tuấn tú, trong trường có rất nhiều nữ sinh thích hắn, đến khi anh ấy theo đuổi tôi được nửa năm thì tôi đồng ý làm bạn gái của anh ấy.”
“Anh ấy gặp tôi rất thường xuyên, chúng tôi rất ít khi cãi nhau. Lần thứ nhất chúng tôi cãi nhau là vì anh ấy tốt nghiệp cấp ba, lên đại học.”
“Hai năm sau, khi tôi học đại học, bởi vì hộ khẩu của tôi bở Bắc Kinh nên lúc đó dù điểm của tôi có đủ vào trường đại học tốt hơn ở Bắc Kinh, nhưng tôi vẫn vì anh ấy mà đến Thượng Hải học.”
“Tôi và anh ấy không học chung trường, khoảng cách cũng khá xa nhưng mỗi tuần anh ấy sẽ đều đến thăm tôi.”
“Sau hai năm, anh ấy tốt nghiệp đại học, lại bắt đầu đi làm, anh ấy vì muốn thường xuyên gặp tôi mà thuê nhà trọ ở gần trường của tôi. Lúc đó tuy rằng anh ấy không có tiền nhưng mà vẫn dành tiền sinh hoạt hằng tháng của mình ra mua cho tôi rất nhiều quà.”
“Sau khi tôi tốt nghiệp đại học xong, cũng ở lại Thượng Hải công tác, nhưng mà một năm sau anh ấy lại muốn quay về Bắc Kinh để gầy dựng sự nghiệp, tôi cũng không có ý kiến, chẳng ngần ngại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020259/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.