Linh Độ cũng không ở Thượng Hải, cô có ở đây cũng không có ý nghĩa, buổi trưa liền ra khỏi phòng, làm theo plan B đi du lịch đặt một vé máy bay đến VânNam, sau đó đi thẳng đến sân bay.
Vì nguyên nhân hải quan, Hứa Ôn Noãn bay trễ sáu tiếng đồng hồ, đến VânNamcũng đã là một giờ sáng.
Đến khách sạn đã đặt trước, việc đầu tiên phải làm là đi tắm nước nóng, sau đó liền bò lên giường.
Không biết có phải là do cô không thể gặp Linh Độ hay không, cả ngày trong lòng cô liền có chút khó chịu, cho đến khi cô nhắm mắt ép mình ngủ nhưng nằm rất lâu cũng không thể nào ngủ được.
Mở đèn trong khách sạn ra, cô tìm điện thoại di động, login game, sau đó liền nhìn thấy avatar của Linh Độ tối thui, tâm tình lại càng hạ xuống.
Hứa Ôn Noãn thở dài một hơi, ném điện thoại di động qua một bên, khoác áo đi vòng quanh phòng khách sạn của cô.
Đây là khách sạn rất đặc sắc, bên cạnh ghế sofa còn có một cái máy radio cổ.
Hứa Ôn Noãn tiện tay bấm một cái, lại trúng vào một bài hát lúc trước cô rất thích nghe, tên là: “Tôi là thanh xuân, chuyện xưa của tôi.”
Người hát rất nam tính, giọng hát rất ấm áp, dùng từ theo cư dân mạng mà nói cho chính xác thì chính là cụm từ: “nghe xong sẽ mang thai” để hình dung giọng hát này, khàn khàn lúc cần mềm thì mềm, lúc cần cứng thì cứng, có thể nói là tuyệt hảo, trêu chọc những tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020257/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.