Sức khỏe Hứa Ôn Noãn đã bình thường, cô xuất viện ra không về nhà ngay mà lại đến hội quán SPA ngay lập tức.
Xử lý xong những chuyện phải làm chồng chất mấy ngày, lúc Hứa Ôn Noãn làm xong đã là 7h tối.
Sau khi trải qua một cơn đau dạ dày thấu tim gan, Hứa Ôn Noãn đành đến một quán cơm gần hội quán ăn một chút thức ăn thanh đạm đàng hoàng, sau đó chặn một chiếc taxi, trở về nhà.
Vừa về đến dưới lầu, còn chưa đi vào, có người đi phía sau gọi cô lại: “Cô bé.”
Hứa Ôn Noãn dừng bước, quay đầu nhìn lại, phía sau là người hàng xóm ở cạnh nhà cô, cô liền cong môi nói: “Dì, chào dì!”
Người phụ nữ trung niên vừa mới đi bộ với bạn bè trên quãng trường xong, trên trán còn lấm tấm những giọt mồ hồi, người đó đi nhanh hai bước đã đi nhanh về phía Hứa Ôn Noãn, mở miệng hỏi: “Sức khỏe của cháu tốt hơn rồi chứ?”
Sao bà ấy biết cô bị bệnh? Hứa Ôn Noãn có chút bất ngờ nhưng vẫn gật đầu một cái: “Vâng ạ.”
Người phụ nữ nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt của cô liền vừa cùng cô đi lên lầu, vừa cười híp mắt giải thích: “Hôm đó đã là hơn nửa đêm, có một người thanh niên trẻ chạy đến đây nói với cô là muốn vào ban công nhà cô leo qua nhà cháu, dì thấy cháu chỉ ra vào một mình nên nghĩ trong nhà chỉ có một mình cháu, vốn thấy không an toàn nên không chịu, nhưng người đó thật sự rất lo lắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020247/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.