Cúp máy xong, Hứa Ôn Noãn nhìn mặt của Tần Chỉ Ái liền hiểu: “Sao vậy? Lại bị từ chối rồi hả?”
“Đúng vậy, cậu nói xem có phải là bị ám quẻ rồi không? một tuần nay mình tìm việc ba lần, khi thì không nhận được CV khi thì công ty phá sản, không thì cũng bị thu mua lại, đúng là thời thế đảo điên…”
“Vậy cậu cứ ở nhà đi, giúp chồng dạy con cho thật tốt, nếu có thể thì mình còn ước mỗi ngày có thể làm vợ hiền mẹ đảm, cậu có biết bây giờ mình ngày nào đi làm về cũng mệt muốn chết không, vì công việc mà cứ suốt ngày phải chạy vạy bên ngoài...”
Tần Chỉ Ái nghe đến đó liền trầm mặc, qua một lát, cô nhìn Hứa Ôn Noãn chăm chú lại hỏi: “Ôn Noãn, nếu như vậy thấy món nợ của anh Bán Thành quá nặng nề quá áp lực thì lấy tiền của mình trả anh ấy trước đi.”
“Thôi quên đi, nợ ai cũng là nợ, nợ thì vẫn cứ còn vậy thôi.”
“Vậy bây giờ cậu và anh Bán Thành sao rồi? Có tiến triển gì không?”
Hứa Ôn Noãn bị hỏi liền sững sờ, rất nhanh lại cụp mắt, che đi vẻ không vui, lắc đầu không do dự trả lời: “Không thể, mình và anh ấy chẳng thể xảy ra chuyện gì hay có tiến triển gì hết, bây giờ mình chỉ mong thời gian trôi qua nhanh một chút, sớm kết thúc thỏa thuận này thôi.”
“Ôn Noãn, mình biết chuyện của Ngô Hạo đối với cậu là một đả kích rất lớn những cũng không thể vì một mình Ngô Hạo mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020097/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.