Nghĩ tới đây, Hứa Ôn Noãn cười khì khì: “Quen biết Anh Sinh lâu như vậy, vẫn luôn cho rằng anh ta là người bạc tình bạc nghĩa, nhưng không ngờ lại sủng cậu lên đến trời luôn, thiệt là xuất thần nhập hóa.”
Bởi vì Hứa Ôn Noãn đã nói đến hai chữ đầu bếp nên Tần Chỉ Ái hiểu rõ ràng đó là chuyện ngày rằm 15, cô cười yếu ớt ngượng ngùng, che dấu hạnh phúc từ trong đang sắp tràn ra ngoài: “Cái gì đâu, trước kia không tiếp xúc với anh ấy nên không cậu không biết thôi, cho rằng anh ấy là nam thần sạch sẽ gì sao, không dám đâu, chỉ cần cậu quen thì biết, anh ấy lầy lắm luôn, hồi trước mình mời giáo viên thể hình về dạy yoga riêng, người dạy thì là nam, lúc hắn đi đến thấy mình nói chuyện hợp với thầy thì cậu biết anh ấy làm gì không? Anh ấy nói với giáo viên thể hình của mình là mình 50 tuổi rồi, sở dĩ trông còn trẻ như vậy là bởi vì mỗi năm đều lấy một khoản tiền kếch xù đi tiêm botox!”
“Còn chưa đâu nha, gần đây nhất cậu biết không? Sinh nhật Tiểu Vương, lúc trước mình làm việc ở Hối thị anh ta cũng có giúp mình rất nhiều nên mình coi anh ấy là sư phụ, muốn mua quà sinh nhật cho anh ta, Cố Dư Sinh ra vẻ như không có ý kiến gì nhưng mà lúc mình mua một cái đồng hồ cho Tiểu Vương thì kết quả cậu có biết Tiểu Vương nhận được cái gì không? Suốt cả một tuần Cố Dư Sinh cứ hành hạ người ta khiến Tiểu Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020095/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.