🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Ta mang thai con của Ngô Hạo rồi.”

Chỉ một câu đơn giản như vậy nhưng lại giống như một quả bom nổ bùm trong đầu Hứa Ôn Noãn, so với lúc cô bắt tại trận hai người còn đáng sợ hơn gấp mấy lần.

Chuyện của Ngô Hạo và Tưởng Tiêm Tiêm đã bốn tháng, trong bốn tháng này, mỗi ngày cô đều phải trải qua trong dày vò.

Cô muốn chia tay với Ngô Hạo, không chia tay được liền đi du lịch để trốn tránh, chạy trốn lâu như vậy, cuối cùng cô vẫn lựa chọn cách quay lại.

Tưởng Tiêm Tiêm đúng là đâm vào lòng cô một cái gai, mà cái gai này mỗi khi cô nhìn thấy Ngô Hạo cái gai sẽ động đậy, càng đâm càng đau, cô nghĩ, thời gian trôi qua, chỉ cần Ngô Hạo không còn liên hệ gì với Tưởng Tiêm Tiêm nữa, cái gai kia cũng sẽ sớm tiêu biến, cô sẽ không còn cảm thấy đau nữa.

Nhưng ngay lúc cô lựa chọn tha thứ cho Ngô Hạo, Tưởng Tiêm Tiêm lại nói với cô một câu như vậy.

Ngày đó, Hứa Ôn Noãn cầm điện thoại di động đứng ngây ngốc trong phòng rất lâu, đến nỗi cô cũng không biết Tưởng Tiêm Tiêm cúp máy lúc nào, lâu đến nỗi lúc cô hồi phục lại tinh thần, trong điện thoại di động của cô đã có hơn 30 cuộc điện thoại do Ngô Hạo gọi tới.

Ngày đó cô không nghe điện thoại, không đến chỗ Ngô Hạo, cũng không ăn tối, như một con cá nằm trên bãi cát vậy, Hứa Ôn Noãn nằm ngây ngẩng trên giường, đầu óc trống rỗng, nhìn trần nhà chằm chằm.

Từ mười năm trước, khi hắn và cô bắt đầu, Ngô Hạo đã trở thành cuộc sống của cô, bây giờ bắt cô cắt đứt mối quan hệ với hắn chẳng khác nào bắt cô từ bỏ sinh mạng của chính mình chứ?

Có thể là ông trời cảm thấy Tưởng Tiêm Tiêm quá nhớ cô, mặc kệ cô có muốn đối mặt với Tưởng Tiêm Tiêm hay không, trốn tránh Tưởng Tiêm Tiêm như thế nào cũng không được, cứ phải để cô và Tưởng Tiêm Tiêm chạm mặt nhau.

.......

Vào hạ, nhiệt độ ở Bắc Kinh càng ngày càng cao. 

Ngày đó, thời tiết rất tốt, sáng sớm 7 giờ, toàn bộ kinh thành đã tràn ngập ánh mặt trời, đúng 9 giờ sáng, người ra khỏi cửa đã toát mồ hôi.

Ngày đó Tần Chỉ Ái phải đến bệnh viện khám thai, Cố Dư Sinh không ở Bắc Kinh, thân là bạn tốt của cô, trời vừa sáng cô đã đến biệt thự của Cố Dư Sinh, ăn sáng với Tần Chỉ Ái xong, Hứa Ôn Noãn đi cùng cô đến bệnh viện.

Kết quả kiểm tra của Tần Chỉ Ái rất tốt, trong hình siêu âm cũng đã có thể nhìn thấy rõ ràng hình ảnh của Bảo Bảo.

Tuy rằng đứa bé không phải ở trong bụng Hứa Ôn Noãn nhưng cô vẫn cảm thấy rất vui vẻ, lúc ngồi trên xe với Tần Chỉ Ái lại nghiên cứu một lúc lâu.

Cô được giữ lại biệt thự của Cố Dư Sinh ăn cơm trưa xong mới rời khỏi.

Cô muốn về thẳng nhà, nhưng đi được nửa đường lại nhận được điện thoại của cha mẹ, thúc giục chuyện kết hôn của cô và Ngô Hạo, cô lại càm thấy phiền lòng, lúc đi ngang qua khu trung tâm thương mại SPK, lại quẹo vào bãi đậu xe dưới tầng hầm.

Hứa Ôn Noãn cũng chẳng mua gì, đi vòng vòng trong trung tâm một hơi, lại vào một quán café ngồi.

Nếu như cô biết vào quán café này đúng lúc đụng mặt Tưởng Tiêm Tiêm, có chết cô cũng không vào.

Ban đầu cô không chú ý đến Tưởng Tiêm Tiêm.

Cô chọn một góc khá khuất trong quán café, chọn một loại café, sau đó cầm điện thoại chơi game giết thời gian.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.