“Sở dĩ anh trở về là muốn nói cho em biết,…” rất nhiều lúc bọn họ đều để quân nhân về nói câu di ngôn với gia đình, nhưng cô đang mang thai, Cố Dư Sinh không dám nói, hắn dừng lại, trong lòng suy tư một lúc lâu, tìm một từ uyển chuyển thay thế: “… Biết anh phải đi.”
“Tiểu Ái, em hãy nghe cho kỹ…” Cố Dư Sinh kéo Tần Chỉ Ái ra khỏi lòng mình, dừng lại trên đôi mắt cô, nói từng chữ từng chữ: “Anh chỉ có 8 chữ muốn nói với em, em nhất định phải nhớ cho kỹ, chờ anh trở về, anh sẽ cưới em.”
Mộng sơn hà, anh không từ bỏ.
Bảo vệ em, anh cũng không từ.
Lần từ biệt này, nhất định sẽ có một ngày anh hoàn hảo quay về, anh đi bảo vệ đất nước này, đất nước này cũng sẽ trả lại cho em một người chồng toàn vẹn nhất.
........
Về đến nhà, Cố Dư Sinh và Tần Chỉ Ái ở trên giường lăn tới lăn lui, đến ba giờ sáng, Tần Chỉ Ái thật sự chịu không nổi nữa mới mơ mơ màng màng ngủ, trước khi ngủ say, cô còn không quên nói: “Dư Sinh, ngày mai trước khi anh đi, nhất định phải gọi em dậy!”
Cố Dư Sinh ừ một tiếng, xoa xoa lưng cô, khiến cô yên tâm ngủ yên.
Trong phòng yên tĩnh đến rối tinh rối mù, tối qua Cố Dư Sinh không ngủ cả đêm, nhưng hắn lại không buồn ngủ chút nào, hắn dựa vào đèn ngủ mờ nhạt nhìn chằm chằm Tần Chỉ Ái thật lâu, mãi đến khi hừng đông ngoài cửa sổ, điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019991/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.