Mãi đến khi chuông cửa vang lên ba tiếng, hắn mới nghĩ đến trên xecủa hắn có chìa khóa nhà, sau đó vội vàng quay trở lại xe, từ trong cốptìm một chìa khóa, mở cửa, bước nhanh về phía cửa phòng mình.
Vừa mới đi được nửa đường, liền thấy cửa phòng sáng đèn, cửa bị mở ra, là má Trương nghe thấy tiếng chuông cửa đi ra.
Bà đang ngủ bị đánh thức, cả người có chút mờ mịt, đứng trước cửa, nhìnchằm chằm Cố Dư Sinh đang bước vào nhà một lúc lâu, mới phản ứng lạiđược.
Lúc bà còn trẻ, đã là giúp việc cho Cố gia, nhìn thấy Cố Dư Sinh lớn lên, sớm đã đối xử với hắn như con.
Từ đầu năm ngoái, vì Lương Đậu Khấu mà hắn cãi nhau với Cố lão gia khôngvui, sau đó hầu như cững không về nhà nữa, lúc này nhìn thấy Cố Dư Sinh, bà còn kinh ngạc một hồi, sau đó mới nghênh tiếp hắn: “Thiếu gia, cậutrở về rồi, mau để tôi nhìn cậu một chút,… cậu gầy đi nhiều rồi…”
Cố Dư Sinh muốn lên lầu nhưng lại bị bà vây đến bực mình, liền gọi hai tiếng “Má Trương” xong, liền đi lên lầu.
Má Trương đuổi theo sát phía sau: “Thiếu gia, cậu có đói bụng không, có muốn tôi nấu gì đó cho cậu ăn không?”
Cố Dư Sinh lắc lắc đầu, chỉ nói một tiếng cảm ơn đơn giản rồi đưa tay mở cửa phòng ngủ của mình.
“Thiếu gia, tối nay cậu muốn ngủ ở đây sao? Tôi sẽ lập tức trải giường chocậu…” Đã một năm trời Cố Dư Sinh không đến nhà này ngủ rồi,… má Trươngkhông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019652/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.