Hai phần ba số rượu trên bàn là do Ngô Hạo uống, nhưng lúc Cố Dư Sinh bước vào, hắn vẫn còn có thể đứng lên, nói chuyện rất rõ ràng: “Anh Sinh, đến rồi sao?”
Cố Dư Sinh cũng không nói gì, nhẹ nhàng đi đến bên bàn.
Ngô Hạo đưa tay giúp hắn kéo ghế dựa, Cố Dư Sinh không ngồi, lại kéo một cái ghế khác ra ngồi xuống.
Lục Bán Thành uống khá nhiều rồi, lúc Cố Dư Sinh ngồi xuống một chút mới ngoẹo cổ nhìn hắn vài lần, mồm miệng không rõ ràng: “Anh Sinh.”
Ngô Hạo gọi nhân viên phục vụ, lấy cho Cố Dư Sinh một cái ly, sau đó mới ngồi lại chỗ của mình, nói tiếp những chuyện trước khi Cố Dư Sinh đến đang nói dở với Lục Bán Thành: “Em thật lòng yêu Ôn Noãn, từ hồi cấp ba lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, em đã muốn kết hôn với cô ấy, nhất định cô bé ấy phải là vợ của em, thoáng cái mười năm trôi qua, ý nghĩ này vẫn chưa bao giờ thay đổi…”
“Em muốn vì chính bản thân mình gầy dựng một công ty, mệt chệt thì có làm sao? Chính là muốn cho Ôn Noãn một cuộc sống thật tốt, anh không biết đâu, vừa mới bắt đầu gây dựng sự nghiệp, liên tục nửa năm cũng không hề có một hợp đồng nào, mỗi ngày đều ăn cùng Ôn Noãn, uống với Ôn Noãn, cô ấy cầm hết tiền tích cóp được nuôi em, em lại vì một hợp đồng mà Tưởng Tiêm Tiêm mang lại, mới cùng với cô ta… em nghĩ cũng chỉ là toan tính với Tưởng Tiêm Tiêm, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019648/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.