Cô nuốt một ngụm nước bọt, từ từ dùng sức đóng cửa, lúc cửa sắp khéplại, cô còn mơ hồ có thể nghe được tiếng nói rất nhỏ tan vào trong gió,lúc ẩn lúc hiện: “Tôi sẽ không trở lại phòng của mình.”
Tần Chỉ Ái giống như bị điểm huyệt, cả người cứng đờ.
Hắn muốn nói cho cô nghe, nhưng sao lại phải nói thầm?
Tôi sẽ không trở lại phòng của tôi… ý của hắn là, hắn biết Lương Đậu Khấu ở trong phòng của hắn rồi, nhưng hắn cũng vì cô ta mà không muốn trở vềphòng của mình sao?
Hứa Ôn Noãn đã nói với cô hắn đã phát hiệnLương Đậu Khấu tìm người đóng giả rồi, vì vậy mà mối quan hệ của haingười bọn họ mới tệ như vậy sao?
Tần Chỉ Ái thật sự rất vất vả mới có thể bình tâm lại, lần thứ hai lại hít thở không thông.
Cô nhìn bóng lưng của hắn, yên lặng một chút, ép chính mình thu lại tầmmắt, nhẹ nhàng đóng cửa lại, kéo rèm cửa sổ, ngăn tầm mắt của mình tìmkiếm hắn, sau đó tiện tay đặt ly nước lên đầu tủ lạnh, liền nằm xuốnggiường.
Cô không muốn đoán mò, dù câu nói kia hắn muốn nói cho cô nghe nhưng điều đó có thể nói lên được gì?
Đừng quên trước khi đổi lại vai, ở hội quán, cô đã nghe rất rõ ràng đoạn ghi âm đó.
Lại càng không thể quên người vì hắn tám năm trước đã chịu quá nhiều đaukhổ, một lần, hai lần, không thể cứ thế lao vào lần thứ ba nữa, bằngkhông, cô đúng là đồ ngốc, bị người ta chê cười cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019417/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.