🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tần Chỉ Ái đem tập tài liệu đó tới: “Cố tổng, đây là tài liệu mà anh cần.”

Một cơn gió lạnh thổi qua, Tần Chỉ Ái rùng mình một cái, giọng nói rõ ràng cũng trở nên run rẩy.

Cố Dư Sinh không nhận, mở miệng nói một câu hoàn toàn không liên quan: “Lên xe.”

“Hả?”

“A.”

Tần Chỉ Ái nói liên tục hai trợ từ ngữ khí, sau đó liền ngoan ngoãn bò lên xe theo ý của Cố Dư Sinh.

Sau khi đóng cửa xe, Tần Chỉ Ái lập tức đưa tài liệu đến trước mặt Cố Dư Sinh: “Cố tổng, tài liệu.”

Cố Dư Sinh nhận, không để ý đến cô mà lại nói với Tiểu Vương bằng ngữ khí nhàn nhạt: “Đi đến Vĩnh Tân hoa uyển.”

Vĩnh Tân hoa uyển không phải là nhà của cô sao? Ý là hắn muốn đưa cô về sao?

Tần Chỉ Ái lặng lẽ nhìn Cố Dư Sinh đang cúi đầu xem tài liệu, đầu ngón tay khẽ run lên.

Xác định tập tài liệu mà cô mang tới đúng là thứ mà hắn cần, Cố Dư Sinh tiện tay nhét vào một bên, sau đó lại liếc nhìn những thứ cô ôm trong lòng, hỏi: “Những thứ kia là…?”

Tần Chỉ Ái hoàn hồn vội vàng đưa cho hắn: “Đây là những tài liệu cần anh ký tên…”

Cố Dư Sinh mím môi, lạnh lùng “Hừ” một tiếng, lấy một cây bút từ trong túi ra sau đó liếc mắt nhìn Tần Chỉ Ái.

Tần Chỉ Ái nhìn Cố Dư Sinh một cái, lại nhìn tài liệu trong ngực mình, một giây sau mới hiểu chuyện gì, liền đưa từng tập tài liệu đưa cho hắn, Cố Dư Sinh lúc này mới mở nắp bút, ký tên một cách trôi chảy.

Trong xe rất yên tĩnh, hình như có thể nghe thấy tiếng bút di chuyển trên mặt giấy.

Đến khi Cố Dư Sinh ký hết tất cả các tài liệu cần thiết, bên trong xe lại trở nên yên tĩnh không hề có bất kỳ một tiếng động nào nữa.

Tiểu Vương đã quen ở cùng Cố Dư Sinh như vậy nên hoàn toàn không có phản ứng khó chịu nào.

Tần Chỉ Ái không biết có phải do mình ở quá gần Cố Dư Sinh hay không, luôn cảm thấy bầu không khí trong xe có chút ngột ngạt, càng ngày càng trì trệ, đến cuối cùng, cô cũng không dám thở nữa.

Còn có một chút nữa là đến nhà rồi, nếu như cứ tiếp tục như vậy, sợ đến khi về đến nhà cô đã tắt thở mà chết.

Để giảm bớt bầu không khí căng thẳng, cũng để cho mình không quá cứng nhắc, Tần Chỉ Ái nhanh chóng suy nghĩ một lần, nghĩ đến mấy ngày trước trong phòng làm việc, mọi người đều nhắc nhở cô một chuyện.

Công ty Hối thị lúc trước mỗi tháng đều có một chuyến dã ngoại.
Tuần trước đúng vào ngày tổ chức dã ngoại.

Nhưng mà Cố Dư Sinh đột nhiên mua lại công ty nên dã ngoại hàng tháng vẫn chưa được tổ chức.

Nhưng không có mệnh lệnh của Cố Dư Sinh phòng tài vụ cũng không dám chi ngân sách tổ chức dã ngoại.

Bởi vì cô là thư ký của Cố Dư Sinh, là người duy nhất có thể tiếp xúc với hắn nên mọi người đều hối thúc cô hỏi hắn việc tổ chức cho nhân viên tham gia dã ngoại.

Nghĩ tới đây, Tần Chỉ Ái quay đầu nhìn về phía Cố Dư Sinh: “Cố tổng?”

Cố Dư Sinh dựa vào ghế, ban đêm trong xe có chút tối, cô không nhìn rõ biểu hiện của hắn cho lắm, nhưng cũng có thể cảm nhận được hắn đang nghiêng đầu nhìn về phía đôi mắt sáng của cô, sáng kinh người: “Hả?”

“Ờ, có một việc, tôi còn chưa báo cáo với anh…” Tần Chỉ Ái nhanh chóng đặt câu trong lòng, nói tiếp: “…Công ty mỗi tháng đều tổ chức dã ngoại cho nhân viên… nhưng tháng này chưa có lệnh của anh, nên vẫn chưa thể thực hiện được…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.