Có điều, bây giờ ờ Bắc Kinh đang là lúc lạnh nhất, hơn nữa đã là mười giờ tối, để cô chạy ra ngoài lúc nửa đêm như vậy, có khi nào trong lòng cô lại nghĩ hắn là một ông chủ không có tình người không?
Cho dù nghĩ như vậy, Cố Dư Sinh vẫn đưa tay trước mặt Tiểu Vương: “Đưa điện thoại của cậu cho tôi.”
………..
Hôm nay là thứ sáu, đến mười một giờ trưa là Tần Chỉ Ái đã không còn gì để làm, buổi chiều hầu như là cô chỉ có thể giết thời gian bằng cách xem một bộ phim, đến tối thì về nhà.
Hứa Ôn Noãn còn chưa về nhà, Tần Chỉ Ái lại ở một mình trong phòng khách, đến chín giờ tối, cô vào nhà vệ sinh nằm ở trong bồn tắm nhàn nhã tắm nước nóng, sau khi ra ngoài về cả người luôn mệt mỏi, cô lại lên giường, lúc nhắm mắt ngủ, điện thoại bên gối lại vang lên.
Tiểu Vương gọi điện thoại tới, Tần Chỉ Ái vội bắt máy: “Alo?”
Đầu dây bên kia hoàn toàn yên tĩnh, Tần Chỉ Ái cho rằng đối phương còn chưa nghe thấy cô nói nên “Alo?” lại một tiếng.
“Ngủ rồi sao?” Cuối cùng cũng có người trả lời rồi.
Nhưng có điều không phải là người cô nghĩ gọi mà lại là Cố Dư Sinh đích thân hỏi.
Tần Chỉ Ái há miệng, cầm chặt điện thoại hơn, sau một chút mới trả lời: “Chưa ạ.”
Trả lời xong, cô mới ý thức được mình đang nói chuyện quá ngắn gọn, không giống thái độ của một thư ký với đại BOSS, lại vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019384/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.