Lục Bán Thành liếc mắt nhìn Cố Dư Sinh, biết hắn có thể là muốn bàn chuyện gì với mình liền gật đầu trả lời: “Được.”
Cố Dư Sinh không trả lời, lại quẹo ở giao lộ phía trước, lái xe về phía khách sạn bốn mùa.
......
Rạng sáng, quán café trong khách sạn ngoài ba nhân viên phục vụ ra cũng không có ai khác.
Trong quán café có âm nhạc êm dịu, Cố Dư Sinh và Lục Bán Thành đi theo nhân viên vào một bàn sát cửa sổ.
Sau khi ngồi xuống, nhân viên phục vụ đưa menu cho họ, Cố Dư Sinh không nhận, trực tiếp ra hiệu cho Lục Bán Thành gọi.
Lục Bán Thành uống nhiều rượu rồi, trong bụng có chút khó chịu, gọi một ly hồng trà, Cố Dư Sinh nói theo: “Cũng vậy.”
Nhân viên phục vụ sau khi rời đi, Lục Bán Thành vật vã một hồi mới dựa vàogối sau lưng, tìm một tư thế ngồi xong mới hỏi: “Sáng mai bay sao?”
“Ừ.” Cố Dư Sinh nhìn chằm chằm ánh đèn óng ánh ngoài cửa sổ, khẽ lên tiếng.
“Không về thăm nhà một chút sao?”
Cố Dư Sinh không trả lời, hắn thật sự muốn về thăm ông nhưng lại không muốn gặp người phụ nữ kia.
Lục Bán Thành hiểu ý của Cố Dư Sinh, sau một lúc lại nói: “Thật sự không trở lại Bắc Kinh nữa sao?”
Hắn không có ý định trở về, nếu xế chiều nay không nhìn thấy cô bé kia...
Cố Dư Sinh nhìn chằm chằm ánh sáng ngoài cửa sổ, có chút hoảng hốt.
Lúc Tiểu Phiền Toái rời đi, chuyện Lương Đậu Khấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019365/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.