Cô chọn bài hát đã từng hát cho Cố Dư Sinh nghe: “Đích”
Thứ này có độc, không thể chạm vào.
Nếu không phải hôm nay cô tình cờ được cử đi đón tiếp hắn, sợ là bài hátnày vẫn sẽ bị cô chôn giấu ở nơi sâu nhất trong lòng, không đào lên lại.
Nhưng gặp lại như vậy, khiến cho đáy lòng của cô vốn phẳng lặng, giờ phút này lại quấy loạn đến rối bời, mặc dù cả đêm cô ở cạnh Hứa Ôn Noãn cười hihi ha ha nhưng lúc tình cờ thất thần, trong lòng vẫn có chút khó chịu,cho nên lúc nãy lại chọn bài hát này.
Nếu như hắn không tới, cóthể cô sẽ hát bài này, nhưng mà bây giờ hắn ở đây, có một số việc hắnvẫn không thể nào biết được, cũng nên cẩn thận một chút.
Nghĩ tớiđây, Tần Chỉ Ái vội đưa tay kéo lại tay của Hứa Ôn Noãn sắp chạm đếnđiều khiển để trên bàn, nói: “Đột nhiên mình không muốn hát nữa, muốn ăn chút gì đó…”
Tần Chỉ Ái hơi quay đầu, nhìn thấy trên bàn có mộtdĩa trái cây, một dĩa vịt chiên bột lại nói: “Chúng ta qua bên kia ngồimột chút đi.”
......
Dãy ghế dài rất lớn, ngoài Tần Chỉ Ái và Hứa Ôn Noãn ngồi ở đó cũng không có người khác.
Tất cả mọi người đều ngồi ở ghế quay một chiếc bàn vuông chơi bài, chơi tung xúc xắc, thua thì phạt hát, rất náo nhiệt.
Cố Dư Sinh nhàn nhạt đứng trước cửa sổ, đứng bên cạnh là Ngô Hạo và LụcBán Thành, còn có một số người Tần Chỉ Ái không biết tên, thế nhưngtrước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019360/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.