Lúc cô quay lại phòng riêng sau bốn lần đi vệ sinh, bởi vì hình như sắp đến bài hát cô chọn rồi nên bước chân đi khá vội.
Đẩy cửa phòng ra, cô cũng không chú ý đến những người xung quanh, chỉ chạyđến bên cạnh Hứa Ôn Noãn đang đứng trên sân khấu: “Ôn Noãn, đến lượtmình chưa?”
Nói xong, cô liền ôm cánh tay Hứa Ôn Noãn, đầu hướngvề phía màn hình liếc một cái, phát hiện bài của mình đã bị bấm cho qua, nhíu nhíu mày, vừa định nói: “Mình muốn hát lại lần nữa, phải là saubài này.” Bên tai cô lại nghe thấy tiếng Hứa Ôn Noãn dịu dàng chào hỏi:“Chào anh Sinh.”
Anh Sinh? Cố Dư Sinh sao? Hắn không phải ở trường học ăn cơm với các lãnh đạo sao?
Tần Chỉ Ái cứng đờ mấy giây, mới quay đầu nhìn theo tầm mắt của Hứa Ôn Noãn, sau đó quả nhiên nhìn thấy Cố Dư Sinh.
Hắn vẫn mặc bộ quần áo lúc chiều, có thể là vì tham gia tụ tập bạn bè nêncravat đã được tháo ra, áo sơ mi mở hai nút đầu, lộ ra xương quai xanhtinh xảo khêu gợi.
Trong tay hắn lại là một điếu thuốc, dưới ánh đèn trong phòng nhìn đặc biệt chói mắt.
Hình như hắn đã sớm phát hiện ra cô, gật đầu chào Hứa Ôn Noãn xong, tầm mắt liền rơi vào khuôn mặt của cô.
Hắn nhìn mắt cô, giống như buổi chiều ngồi trong phòng nghỉ vậy, một ánh sáng lập lòe, chăm chú, còn có chút tìm tòi nghiên cứu.
Tần Chỉ Ái bị hắn nhìn đến nỗi tim đập loạn nhịp, lông mi hơi run, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019356/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.