🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc cô quay lại phòng riêng sau bốn lần đi vệ sinh, bởi vì hình như sắp đến bài hát cô chọn rồi nên bước chân đi khá vội.

Đẩy cửa phòng ra, cô cũng không chú ý đến những người xung quanh, chỉ chạyđến bên cạnh Hứa Ôn Noãn đang đứng trên sân khấu: “Ôn Noãn, đến lượtmình chưa?”

Nói xong, cô liền ôm cánh tay Hứa Ôn Noãn, đầu hướngvề phía màn hình liếc một cái, phát hiện bài của mình đã bị bấm cho qua, nhíu nhíu mày, vừa định nói: “Mình muốn hát lại lần nữa, phải là saubài này.” Bên tai cô lại nghe thấy tiếng Hứa Ôn Noãn dịu dàng chào hỏi:“Chào anh Sinh.”

Anh Sinh? Cố Dư Sinh sao? Hắn không phải ở trường học ăn cơm với các lãnh đạo sao?

Tần Chỉ Ái cứng đờ mấy giây, mới quay đầu nhìn theo tầm mắt của Hứa Ôn Noãn, sau đó quả nhiên nhìn thấy Cố Dư Sinh.

Hắn vẫn mặc bộ quần áo lúc chiều, có thể là vì tham gia tụ tập bạn bè nêncravat đã được tháo ra, áo sơ mi mở hai nút đầu, lộ ra xương quai xanhtinh xảo khêu gợi.

Trong tay hắn lại là một điếu thuốc, dưới ánh đèn trong phòng nhìn đặc biệt chói mắt.

Hình như hắn đã sớm phát hiện ra cô, gật đầu chào Hứa Ôn Noãn xong, tầm mắt liền rơi vào khuôn mặt của cô.

Hắn nhìn mắt cô, giống như buổi chiều ngồi trong phòng nghỉ vậy, một ánh sáng lập lòe, chăm chú, còn có chút tìm tòi nghiên cứu.

Tần Chỉ Ái bị hắn nhìn đến nỗi tim đập loạn nhịp, lông mi hơi run, liền dời tầm mắt.

Cố Dư Sinh nhìn Tần Chỉ Ái như chưa bao giờ gặp nhau, Hứa Ôn Noãn thấyhắn nhìn Tần Chỉ Ái lâu như vậy, cho rằng hắn cảm thấy lạ nên mới lưu ýliền lên tiếng giới thiệu: “Anh Sinh, đây là bạn của em…”

Hứa Ôn Noãn còn chưa nói hết, hắn lại bỗng dưng nói: “Thật là trùng hợp.”

Tần Chỉ Ái cười yếu ớt trả lời Cố Dư Sinh, trong âm thanh cũng có chút run rẩy sốt sắng: “Phải, thật trùng hợp.”

Cô vừa mới dứt lời, Lục Bán Thành liền chạy lại, kéo vai Cố Dư Sinh đi.

Lúc hắn đi qua cô, lại có thể ngửi thấy trên người cô có một hương thơm đặc trưng thanh đạm, cô theo bản năng nhìn lại hắn, đúng lúc hắn cũngnghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt của hai người lại chạm nhau.

Khôngbiết có phải là ảo giác hay không, cô có thể cảm nhận được người đàn ông đang cầm thuốc hút kia đầu ngón tay run lên một hồi, bước chân cũngchậm lại một chút, nhìn chằm chằm ánh mắt thâm thúy của cô.

TầnChỉ Ái bị ánh mắt của hắn làm tim đập nhanh thình thịch, đến khi Lục Bán Thành kéo Cố Dư Sinh đi, cô mới đứng sững sờ tại chỗ định thần lại.

Hứa Ôn Noãn đứng bên cạnh một lúc lâu mới quay đầu, nháy mắt với cô, lạikinh ngạc lên tiếng: “Tiểu Ái, cậu nói như vậy với anh Sinh là có ý gì?Các người đã gặp nhau ở đâu rồi sao? Vẫn có bí mật không thể cho ai biết hả?”

Tần Chỉ Ái nháy mắt hai lần, mới tỉnh táo lại, cô hích eoHứa Ôn Noãn một cái, nhỏ giọng giải thích: “Đừng đoán mò, buổi chiều anh ấy có đến trường của mình tham dự một buổi tọa đàm nên mình chịu tráchnhiệm đón tiếp anh ta.”

“Thì ra là như vậy, thật sự rất trùng hợpha.” Hứa Ôn Noãn bỗng nhiên tỉnh ngộ gật gật đầu, sau đó liền lôi cô đến sân khấu: “Không phải lúc nãy cậu muốn hát sao? Bài cậu chọn lúc nãylại đi vệ sinh nên Ngô Hạo đã bấm qua, bây giờ chọn lại đi…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.