🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tất cả quần áo của cô đều để ở Hàng Châu, Tần Chỉ Ái nghĩ, qua tếtlúc về lại Bắc Kinh có thể phải xách theo rất nhiều đồ nên lúc này phảidọn đồ ít nhất có thể.

Lúc Tần Chỉ Ái thu dọn hành lý, nhìn lên giường để một đống những thứ không cần mang theo.

Bởi vì quá mệt mỏi nên Tần Chỉ Ái chỉ có thể bỏ toàn bộ vào ngăn kéo, vừa mới chuẩn bị đi ngủ, cô lại nhìn thấy một hộp quà vuông vức némtrên mặt đất.

Bước chân của cô bỗng dừng lại, nhìn chằm chằm hộp quà một lúc lâu, cô mới cong người nhặt nó lên.

Mặc dù không mở ra cũng có thể biết được đó chính là chiếc nhẫn cô nhặt được sau vườn.

Lúc trước khi đổi lại với Lương Đậu Khấu, cô lại quên trong hành lý còn sót lại chiếc nhẫn này.

Tần Chỉ Ái ngồi chồm hỗm trên mặt đất, sửng sốt một lúc lâu, mới đứng lên đặt hộp nhẫn lên giường, sau đó mới đi tới nhà vệ sinh.

Tần Chỉ Ái tắm xong, tắt đèn lớn, nằm trên giường, làm thế nào cũng không ngủ được.

Cô lăn qua lộn lại một lúc lâu, ngồi dậy mở tủ đầu giường soi đèn bàn giản dị vào hộp quà kia, cô nắm trong tay hồi lâu mới giơ lên trướcmắt, từ từ mở hộp ra.

Ánh kim cương lưu chuyển, đâm đến chói mắt.

Cô nhìn chằm chằm trong chốc lát, cũng không biết nghĩ gì, lại nhìnqua cửa sổ, nhìn cảnh đêm lấp lánh ánh đèn, ngây ngẩn hồi lâu mới đónghộp nhẫn lại, nhẹ nhàng đặt trên tủ đầu giường, tắt đèn bàn, chui lạivào trong chăn, nhắm mắt lại.

Nằm nằm, mắt cô lại ướt.

Tàu của Tần Chỉ Ái khởi hành lúc 10 giờ ngày thứ hai.

Chưa tới 6 giờ cô đã rời giường, sau khi rửa mặt xong cô lại đi tớitrước tủ đầu giường, nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trong chốc lát, sau đócầm lấy nhẫn bỏ vào trong túi áo bành tô, liền lôi hành lý đi ra cửa.

Cô đi tàu điện ngầm cô không nhanh chóng vào ga tàu hỏa mà lại tìm một công ty chuyển phát nhanh.

Sau khi đi vào, Tần Chỉ Ái muốn chuyển phát nhanh nhưng bất kể làngười nhận hay người chuyển cô đều điền tên và số điện thoại của hắn

Cô đặt hộp nhẫn trong một chiếc hộp nhỏ, tự tay gói lại, sau đó đưacho nhân viên chuyển phát nhanh, nhìn người ta đóng dấu vào hộp rồi mớitrả tiền, nói cảm ơn, sau đó nhìn chằm chằm chiếc hộp trong tay nhânviên chuyển phát nhanh nhiều lần rồi mới kéo hành lý xoay người, cũngkhông quay đầu lại lấy một lần, đi tới nhà ga.

Chín giờ bốn mươi, Tần Chỉ Ái lên tàu hỏa.

Mười giờ đúng, tàu hỏa xuất phát đúng như giờ dự kiến.

Sau năm tiếng, đến trạm Hàng Châu Đông, Tần Chỉ Ái xuống tàu, lúc chờ taxi cầm điện thoại di động tra mã vận đơn, chính là đơn hàng sáng naycô đã gửi đi.

Chắc là một chút nữa hắn sẽ nhận được chiếc nhẫn đúng chứ?

Đó là đồ vật cuối cùng có liên quan đến hắn mà cô mang theo.

Hắn và cô triệt để rõ ràng như vậy là tốt rồi.

Tần Chỉ Ái đứng ven đường, bừng tỉnh tinh thần, nhìn thấy taxi chạy đến, liền vẫy xe.

Ngồi lên xe, cô mới phát hiện thì ra tâm trạng của cô rất nặng nề.

Tim đập vất vả một lúc, bây giờ lại bén đau.

.......

Lục Bán Thành cho rằng Lương Đậu Khấu giả kia rời đi sẽ khiến Cố Dư Sinh suy sụp một trận.

Hắn không nghĩ tới ngày hôm sau Cố Dư Sinh lại giống như không có chuyện gì vậy, đi đến công ty.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.