Cô dừng hẳn xe, ngồi trong xe một lát rồi mới cầm chìa khóa xuống xe, lấy hành lý từ cốp sau đi vào thang máy, đi đến phòng Chu Tịnh nói.
Phòng 201 ở lầu hai, phòng cuối cùng.
Trong hành lang rất yên tĩnh, nhân viên phục vụ cũng không có, chỉ có cô và hành lý trong tay, bánh xe ma sát với nền gạch tạo nên tiếngvang.
Còn chưa đi tới cửa, Tần Chỉ Ái đã nghe thấy tiếng Chu Tịnh cười.
Cô không có ý định quan tâm xem bọn họ đang cười cái gì, rũ mi mắtsưng đỏ, đi tới cửa, giơ tay lên, vừa mới chuẩn bị đẩy cửa đã nghe thấygiọng nói của Chu Tịnh: “Tiểu Khấu, cậu cũng đừng để ý nhiều, con bénghèo này không uy hiếp được cậu đâu, Cố Dư Sinh chỉ là vui đùa một chút mà thôi…”
Động tác đẩy cửa của Tần Chỉ Ái còn chưa xong, ngay sau đó liền nghethấy tiếng của Lương Đậu Khấu: “Làm sao cậu biết được Dư Sinh chỉ chơiđùa một chút? Có khi anh ấy yêu con bé ấy thật rồi đó.”
“Không đâu, lúc trước tớ đến khách sạn Bốn mùa, lúc gặp được Cố DưSinh và Lục Bán Thành đang tán gẫu, tớ đã vô tình nghe thấy họ nói gìrồi…” Chu Tịnh vừa nói vừa làm như đang nhớ lại nội dung, kể: “... À,mình có ghi âm, mình mở cho cậu nghe…”
Tiếng nói của Chu Tịnh kết thúc, Tần Chỉ Ái nghe thấy có tiếng shasha sha sau đó là tiếng của Lục Bán Thành: “Anh Sinh, anh thích chị dâurồi sao?”
ChuTịnh sợ Lương Đậu Khấu không hiểu, dừng lại giải thích với Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019248/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.