Nghĩ nghĩ, Cố Dư Sinh càng càm thấy kích động, lại dùng thêm sức hôncô, bởi vì quá mạnh, cắn đau Tần Chỉ Ái, nhưng lông mi của cô cũng chỉrun rẩy một chút, lại không né tránh mà càng ôm chặt cổ Cố Dư Sinh, họctheo cách của hắn, dùng toàn bộ thâm tình đáp lại hắn.
Lần này họ hôn còn lâu hơn, sâu hơn so với lần trước, giống như hậnkhông thể hôn nhau đến suốt một đời, hôn rất lâu rất lâu, mới dùng lại.
Tần Chỉ Ái đã tiêu hao hết sức lực, dựa vào ngực Cố Dư Sinh, không nhúc nhích.
Cố Dư Sinh ôm cô, hơi thở nặng nề.
Gió càng lớn, hết trận này đến trận khác thổi qua, nhiệt độ cũng ngày một xuống thấp, Tần Chỉ Ái không nhịn được run run một hồi, Cố Dư Sinhmới tỉnh lại từ trong nụ hôn cực nóng kia, hắn cúi đầu, nhìn đồng hồtrên cổ tay, đã gần hai giờ sáng, sau đó lên tiếng: “Chúng ta đi thôi.’”
Nói xong, Cố Dư Sinh muốn dắt tay Tần Chỉ Ái, nhưng Tần Chỉ Ái cứ dán mặt vào ngực hắn càng chặt, trong giọng nói có chút rầu rĩ: “Chờ mộtchút.”
Cô nói xong, vẫn không nhịn được, rơi lệ.
Cố Dư Sinh, cũng chỉ mình em biết, em sắp rời xa anh, nhưng em phải đối mặt.
Cố Dư Sinh, em yêu anh.
Cố Dư Sinh… tạm biệt.
Tần Chỉ Ái ổn định lại tâm tình, mới từ từ rời khỏi ngực hắn: “Đi thôi.”
Cố Dư Sinh “Ừ” một tiếng, nắm tay Tần Chỉ Ái đi về phía bãi đậu xe,bởi vì gió lớn, đi được vài bước, Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019104/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.