“Tần Chỉ Ái chỉ là một tiểu nha đầu nghèo kiết xác, nằm mơ cũng muốnthăng chức nhanh rồi! Bây giờ lại muốn được một lần leo lên cây làmphượng hoàng, cơ hội đặt trước mặt cô ta như vậy, cậu nghĩ cô ta sẽ bỏqua sao?”
“Nếu như cô ấy biết Cố Dư Sinh thích cô ấy, cô ấy nhất định sẽ dùngtrăm phương ngàn kế để nắm chặt cơ hội này, vậy thì, Tiểu Khấu, cậu làngười tiền mất tật mang, cho người khác chiếc áo cưới này đó!”
“Tiểu Khấu, cậu có biết không, trước đây không lâu tớ vô tình gặp CốDư Sinh một lần, lúc tớ nhắc đến cậu trước mắt hắn, hắn nghĩ đến cậutrên mặt một chút biểu hiện cũng không có nhưng mà chỉ mới hôm qua, tớthấy Lâm Ức lén khóc, còn hỏi quản lý của cô ấy tại sao phân cảnh của cô ấy còn chẳng nhiều bằng diễn viên phụ, việc này tớ đã tìm hiểu qua rồi, nói là theo ý của nhà đầu tư muốn như thế, mà nhà đầu tư bộ phim nàychính là Lục Bán Thành, Lục Bán Thành lại là bạn thân của Cố Dư Sinh.
“Còn nữa, nhẫn cưới là do hắn tự mình thiết kế, hắn đã nhờ Lục Bán Thành đi Anh để làm rồi!”
“Cố Dư Sinh còn nói cái mài mà từ trước đến nay không nghĩ đến hônnhân và tình cảm là thật, bây giờ nghĩ thì càng nghiêm túc hơn.”
“Vì vậy, Tiểu Khấu, Cố Dư Sinh còn quan tâm Tần Chỉ Ái hơn so với sự tưởng tượng của chúng ta rất nhiều…”
“Cậu đừng nói nữa!” Từ nãy đến giờ trong điện thoại vẫn không có mộttiếng động nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019047/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.