Chu Tịnh vẫn luôn đứng ở ngoài len lén nhìn Cố Dư Sinh và Lục BánThành, đương nhiên biết những gì cô nhân viên này nói về người đàn ôngngồi bên phải là Cố Dư Sinh, cô không lên tiếng, chỉ lẳng lặng nghe cônhân viên đó nói.
“Người đàn ông đến sau ngồi đối diện người ngồi cạnh cửa sổ là bạncủa anh ấy, người đàn ông đưa bản vẽ thiết kế nhẫn cho anh ta, bởi vìlúc bọn họ trò chuyện tôi cũng không đứng bên cạnh nên nội dung tôi cũng không nghe được gì nhiều, chỉ nghe vài câu, chẳng hạn như anh định cầuhôn với tiểu Khấu rồi hả? Còn cái gì mà đi Anh làm một chiếc nhẫn cưới…Có điều, người đàn ông đẹp trai ngồi bên phải kia nói câu cuối cùng làgì tôi cũng không nghe rõ.”
Nữ nhân viên kia ngoẹo cổ nghĩ một chút, mới mở miệng nói: “Tôi không nói chơi, từ trước đến nay khi nghĩ về hôn nhân tôi đều chưa bao giờ có ý định đùa giỡn, bây giờ tình cảm của tôi là thật, tôi càng nghiêm túcmuốn cưới cô ấy.”
Ý nói Cố Dư Sinh đối với Lương Đậu Khấu phiên bản Tần Chỉ Ái thật sự có tình cảm?
Không, chẳng những là thật lòng, hơn nữa lần cầu hôn này, là hắn tính cho cả một đời.
Đi Anh làm một chiếc nhẫn cưới… Cố Dư Sinh tài cao thế lớn… nếu nhưlà thật sự làm gấp, chỉ cần hai ngày là có thể làm xong nhẫn cưới rồi…Nhưng mà Tiểu Khấu còn tới ba ngày nữa mới trở về, thêm chuyến bay dài13 tiếng đồng hồ nữa thì chính xác là bốn ngày nữa cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019046/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.